diàn yuán
diàn jǔ
diàn shè
diàn zhuàn
diàn tíng
diàn hòu
diàn táng
diàn hē
diàn zhǔ
diàn jiǎo
diàn yán
diàn xià
diàn fù
diàn shěng
diàn yuàn
diàn bīng
diàn yǔ
diàn zhí
diàn tíng
diàn bāng
diàn lú
diàn shuài
diàn běn
diàn bǎng
diàn tà
diàn shǐ
diàn zuì
diàn qǐn
diàn kuí
diàn quē
diàn jūn
diàn shǐ
diàn hē
diàn gé
diàn shì
diàn chūn
diàn bì
diàn fá
diàn hǔ
jùn shì
lèi shì
yuè shì
kē shì
gǎi shì
cóng shì
yuè shì
tǎo shì
gòng shì
guān shì
cè shì
jiǎng shì
bié shì
cè shì
yuàn shì
kǒu shì
zhé shì
bǐ shì
chéng shì
gōng shì
chèn shì
lì shì
yìng shì
zhōng shì
fù shì
shǎn shì
kè shì
jiǎn shì
mò shì
bǎi shì
xiǎo shì
ròu shì
liàng shì
xiào shì
guān shì
diàn shì
àn shì
jiù shì
chū shì
cáo shì
jiè shì
chú shì
jiān shì
xiào shì
jiǎo shì
zhào shì
zì shì
miǎn shì
yàn shì
bǐ shi
fù shì
qiū shì
bù shì
fù shì
kǎo shì
tiāo shì
huì shì
wǔ shì
chōng shì
jiào shì
shè shì
bǔ shì
jiōng shì
rù shì
gé shì
míng shì
tiě shì
diǎn shì
miàn shì
lián shì
dài shì
lǎn shì
fǔ shì
yì shì
tíng shì
sī shì
chūn shì
yán shì
suì shì
bù shì
cháng shì
chéng shì
shěng shì
dū shì
yí shì
xiáng shì
tiáo shì
pāi shì
cháng shì
nèi shì
quán shì
diǎn shì
dòu shì
殿试diànshì
(1) 科举制度中最高一级的考试,在宫廷举行,皇帝亲临主持
[.好工具]英final imperial examination⒈ 科举考试中最高一级。皇帝亲临殿廷策试。也称廷试。源于西汉时皇帝亲策贤良文学之士。始于唐武则天天授二年于洛阳殿前亲策贡举人,但尚未成定制。 宋开宝八年, 太祖于讲武殿策试贡院合格举人,并颁定名次,自此始为常制。 太平兴国八年,将殿试后进士分为五甲。 元无殿试。 明清殿试后分为三甲:一甲三名赐进士及第,通称状元、榜眼、探花;二甲赐进士出身,第一名通称传胪;三甲赐同进士出身。参阅清赵翼《陔馀丛考·殿试》。
⒉ 原指参加殿试的贡士,后泛用于对士人的敬称。
引《宣和遗事》前集:“俺姐姐有命,请殿试相见。”
元王实甫《西厢记》第三本第一折:“俺小姐至今胭粉未曾施,念到有一千番张殿试。”
《金瓶梅词话》第三一回:“先生你是做《滕王阁诗》的身不满三尺王勃殿试么?”
古时科举制度中最高一级的考试,由皇帝亲自在大殿中主持。
殿diàn(1)(名)高大的房屋;特指供奉神佛或帝王受朝理事的房屋:宫~。(2)(动)在最后:~后。
试读音:shì试shì(1)(动)试验;尝试:~行|~制。(2)(名)考试:~卷|口~。