mèi shuǎng
mèi mì
mèi sī
mèi lǐ
mèi mào
mèi xìn
mèi bì
mèi jī
mèi dì
mèi yōu
mèi ruò
mèi dàn
mèi mèi
mèi xīn
mèi shì
mèi lüè
mèi gǔ
mèi cuò
mèi jǐng
mèi mò
mèi mò
mèi lì
mèi mò
mèi chǒng
mèi mào
mèi lǚ
mèi guǐ
mèi sè
mèi fàn
mèi dào
mèi bǐ
mèi ài
mèi shí
mèi lòu
mèi yīn
mèi sǐ
mèi míng
mèi rán
yǎn yōu
bā yōu
hū yōu
zhú yōu
bì yōu
líng yōu
xún yōu
jí yōu
bì yōu
shēn yōu
bì yōu
mèi yōu
qīng yōu
qiào yōu
tàn yōu
pì yōu
tuí yōu
shān yōu
lín yōu
miù yōu
guǐ yōu
chāo yōu
suì yōu
tōng yōu
míng yōu
jū yōu
kōng yōu
dī yōu
dùn yōu
jiǔ yōu
chǔ yōu
pán yōu
chǎn yōu
chù yōu
míng yōu
chū yōu
chì yōu
yǐn yōu
yán yōu
qióng yōu
liù yōu
dá yōu
昏暗[.好工具]不明。
⒈ 昏暗不明。
引《汉书·外戚传下·孝成班倢伃》:“白日忽已移光兮,遂晻莫而昧幽。”
明刘基《吊诸葛武侯赋》:“诛姦邪於既死兮,开日月之昧幽。”
明方孝孺《二禽咏》:“人理固坦夷,鬼神良昧幽。”
1.糊涂;不明白:蒙~。愚~。素~平生(一向不认识)。
2.隐藏:拾金不~。~良心。
3.昏暗:幽~。
4.冒犯;冒昧:~死。
幽读音:yōu幽yōu(1)(形)深远;僻静;昏暗:~静|~谷|~远|~深|~香|曲径通~。(2)(形)隐蔽的;不公开的:~闭|~居|~门|~趣|~会。(3)(形)沉静:~寂|~思。(4)(动)囚禁:~囚|~禁。(5)(名)阴间:~魂|~灵。(6)(名)古州名;大致在今河北北部和辽宁南部:~州。(7)(Yōu)姓。