自称


自称的组词


自学

zì xué

自传

zì zhuàn

自若

zì ruò

自取

zì qǔ

自惭

zì cán

自抑

zi yi

自举

zì jǔ

自缚

zì fù

自供

zì gòng

自彊

zì qiáng

自足

zì zú

自化

zì huà

自信

zì xìn

自尘

zì chén

自环

zì huán

自咎

zì jiù

自慰

zì wèi

自助

zì zhù

自发

zì fā

自屏

zì píng

自毁

zì huǐ

自溢

zì yì

自点

zì diǎn

自名

zì míng

自粥

zì zhōu

自控

zì kòng

自焚

zì fén

自责

zì zé

自装

zì zhuāng

自高

zì gāo

自负

zì fù

自寻

zì xún

自安

zì ān

自饬

zì chì

自剖

zì pōu

自颐

zì yí

自嘲

zì cháo

自胜

zì shèng

自割

zì gē

自状

zì zhuàng

自罄

zì qìng

自封

zì fēng

自占

zì zhàn

自养

zì yǎng

自愿

zì yuàn

自珍

zì zhēn

自矜

zì jīn

自炫

zì xuàn

自戕

zì qiāng

自树

zì shù

自达

zì dá

自诩

zì xǔ

自堪

zì kān

自動

zì dòng

自怜

zì lián

自经

zì jīng

自蔽

zì bì

自期

zì qī

自靖

zì jìng

自随

zì suí

自待

zì dài

自拔

zì bá

自卑

zì bēi

自已

zì yǐ

自己

zì jǐ

自识

zì shí

自注

zì zhù

自选

zì xuǎn

自明

zì míng

自笞

zì chī

自熄

zì xī

自矢

zì shǐ

自神

zì shén

自失

zì shī

自刀

zì dāo

自许

zì xǔ

自副

zì fù

自度

zì dù

自擅

zì shàn

自恋

zì liàn

自必

zì bì

自后

zì hòu

自课

zì kè

自置

zì zhì

自流

zì liú

自逸

zì yì

自食

zì shí

自殁

zì mò

自克

zì kè

自诸

zì zhū

自画

zì huà

自满

zì mǎn

自梳

zì shū

自相

zì xiāng

自拟

zì nǐ

自奉

zì fèng

自磬

zì qìng

自命

zì mìng

自奇

zì qí

自赎

zì shú

自觉

zì jué

自留

zì liú

自谴

zì qiǎn

自播

zì bō

自律

zì lǜ

自搏

zì bó

自合

zì hé

自非

zì fēi

自为

zì wèi

自遣

zì qiǎn

自解

zì jiě

自劾

zì hé

自夸

zì kuā

自郐

zì kuài

自治

zì zhì

自来

zì lái

自测

zì cè

自习

zì xí

自找

zì zhǎo

自美

zì měi

自効

zì xiào

自抠

zì kōu

自出

zì chū

自结

zì jié

自致

zì zhì

自放

zì fàng

自饰

zì shì

自逞

zì chěng

自弃

zì qì

自可

zì kě

自缢

zì yì

自立

zì lì

自居

zì jū

自标

zì biāo

自诡

zì guǐ

自秘

zì mì

自伤

zì shāng

自恃

zì shì

自豪

zì háo

自偩

zì fù

自当

zì dāng

自动

zì dòng

自疏

zì shū

自讬

zì tuō

自告

zì gào

自容

zì róng

自家

zì jiā

自砺

zì lì

自戒

zì jiè

自及

zì jí

自广

zì guǎng

自言

zì yán

自憙

zì xǐ

自专

zì zhuān

自爱

zì ài

自省

zì xǐng

自分

zì fèn

自具

zì jù

自掴

zì guó

自卫

zì wèi

自汗

zì hàn

自直

zì zhí

自欺

zì qī

自守

zì shǒu

自衒

zì xuàn

自托

zì tuō

自得

zì dé

自藏

zì cáng

自罪

zì zuì

自强

zì qiáng

自财

zì cái

自持

zì chí

自讼

zì sòng

自黑

zì hēi

自抓

zì zhuā

自燃

zì rán

自如

zì rú

自见

zì xiàn

自视

zì shì

自表

zì biǎo

自固

zì gù

自杀

zì shā

自寛

zì kuān

自覺

zì jiào

自乘

zì chéng

自定

zì dìng

自繇

zì yóu

自伐

zì fá

自新

zì xīn

自主

zì zhǔ

自便

zì biàn

自交

zì jiāo

自残

zì cán

自称

zì chēng

自媒

zì méi

自隐

zì yǐn

自恁

zì nèn

自勉

zì miǎn

自存

zì cún

自诉

zì sù

自业

zì yè

自呼

zì hū

自济

zì jì

自勑

zì chì

自尽

zì jìn

自量

zì liàng

自大

zì dà

自任

zì rèn

自囿

zì yòu

自打

zì dǎ

自馁

zì něi

自陈

zì chén

自宫

zì gōng

自刭

zì jǐng

自好

zì hào

自扰

zì rǎo

自刎

zì wěn

自赞

zì zàn

自料

zì liào

自肥

zì féi

自程

zì chéng

自在

zì zài

自疚

zì jiù

自纵

zì zòng

自寤

zì wù

自牧

zì mù

自洁

zì jié

自归

zì guī

自公

zì gōng

自然

zì ran

自禁

zì jīn

自媚

zì mèi

自恣

zì zì

自愬

zì shuò

自制

zì zhì

自斟

zì zhēn

自忖

zì cǔn

自鸣

zì míng

自是

zì shì

自酌

zì zhuó

自引

zì yǐn

自古

zì gǔ

自从

zì cóng

自试

zì shì

自贰

zì èr

自害

zì hài

自摄

zì shè

自裁

zì cái

自顷

zì qǐng

自要

zì yào

自激

zì jī

自贼

zì zéi

自身

zì shēn

自用

zì yòng

自厉

zì lì

自给

zì jǐ

自厚

zì hòu

自善

zì shàn

自知

zì zhī

自述

zì shù

自行

zì xíng

自修

zì xiū

自尔

zì ěr

自娱

zì yú

自闲

zì xián

自况

zì kuàng

自力

zì lì

自贬

zì biǎn

自奋

zì fèn

自营

zì yíng

自首

zì shǒu

自坚

zì jiān

自熹

zì xī

自慊

zì qiè

自溺

zì nì

自我

zì wǒ

自喜

zì xǐ

自振

zì zhèn

自躬

zì gōng

自反

zì fǎn

自功

zì gōng

自渎

zì dú

自性

zì xìng

自意

zì yì

自憀

zì liáo

自了

zì le

自投

zì tóu

自德

zì dé

自白

zì bái

自决

zì jué

自毙

zì bì

自昔

zì xī

自重

zì zhòng

自兹

zì zī

自愈

zì yù

自此

zì cǐ

自利

zì lì

自甘

zì gān

自问

zì wèn

自计

zì jì


扎称

zhā chēng

对称

duì chèn

著称

zhù chēng

卑称

bēi chēng

敬称

jìng chēng

垂称

chuí chēng

史称

shǐ chēng

泛称

fàn chēng

孝称

xiào chēng

誉称

yù chēng

意称

yì chēng

清称

qīng chēng

衔称

xián chēng

压称

yā chēng

职称

zhí chēng

坚称

jiān chēng

价称

jià chēng

谈称

tán chēng

譬称

pì chēng

武称

wǔ chēng

辩称

biàn chēng

肇称

zhào chēng

极称

jí chēng

诳称

kuáng chēng

夸称

kuā chēng

私称

sī chēng

昵称

nì chēng

宇称

yǔ chēng

端称

duān chēng

呼称

hū chēng

溷称

hùn chēng

据称

jù chēng

相称

xiāng chèn

权称

quán chēng

贷称

dài chēng

伪称

wěi chēng

嘉称

jiā chēng

认称

rèn chēng

谑称

xuè chēng

襃称

bāo chēng

德称

dé chēng

浮称

fú chēng

尊称

zūn chēng

重称

zhòng chēng

通称

tōng chēng

推称

tuī chēng

令称

lìng chēng

百称

bǎi chēng

扬称

yáng chēng

倍称

bèi chēng

嫟称

nì chēng

匀称

yún chèn

说称

shuō chēng

显称

xiǎn chēng

简称

jiǎn chēng

食称

shí chēng

袭称

xí chēng

改称

gǎi chēng

托称

tuō chēng

贤称

xián chēng

讬称

tuō chēng

诗称

shī chēng

总称

zǒng chēng

鸿称

hóng chēng

统称

tǒng chēng

官称

guān chēng

讹称

é chēng

自称

zì chēng

道称

dào chēng

供称

gòng chēng

佯称

yáng chēng

列称

liè chēng

独称

dú chēng

达称

dá chēng

僭称

jiàn chēng

徽称

huī chēng

宣称

xuān chēng

矫称

jiǎo chēng

适称

shì chēng

贵称

guì chēng

人称

rén chēng

四称

sì chèng

鄙称

bǐ chēng

直称

zhí chēng

偏称

piān chēng

殊称

shū chēng

流称

liú chēng

标称

biāo chēng

全称

quán chēng

招称

zhāo chēng

着称

zhuó chēng

名称

míng chēng

瑰称

guī chēng

英称

yīng chēng

言称

yán chēng

追称

zhuī chēng

混称

hùn chēng

代称

dài chēng

能称

néng chēng

斗称

dòu chēng

别称

bié chēng

廉称

lián chēng

见称

jiàn chēng

铢称

zhū chēng

贱称

jiàn chēng

贞称

zhēn chēng

良称

liáng chēng

表称

biǎo chēng

揣称

chuǎi chèn

荣称

róng chēng

稳称

wěn chēng

美称

měi chēng

号称

hào chēng

公称

gōng chēng

谦称

qiān chēng

不称

bù chēng

口称

kǒu chēng

理称

lǐ chēng

盛称

shèng chēng

传称

chuán chēng

堪称

kān chēng

面称

miàn chēng

赞称

zàn chēng

嗟称

jiē chēng

色称

sè chēng

贬称

biǎn chēng

过称

guò chēng

憎称

zēng chēng

略称

lüè chēng

立称

lì chēng

并称

bìng chēng

命称

mìng chēng

配称

pèi chèn

连称

lián chēng

辟称

pì chēng

兼称

jiān chēng

报称

bào chēng

市称

shì chēng

虚称

xū chēng

取称

qǔ chēng

褒称

bāo chēng

宜称

yí chēng

爱称

ài chēng

诈称

zhà chēng

上一组词:喻指
下一组词:光艳

更多自的组词

自称的意思


词语解释:

自称zìchēng

(1) 自道姓名

英call oneself

(2) 自吹;表白

例他自称能预见未来英profess;claim to be

引证解释:

⒈ 自己称呼自己。

引《礼记·曲礼下》:“诸侯见天子曰臣某、侯某,其与民言,自称曰寡人。”
《后汉书·袁绍传》:“谭自称车骑将军,出军黎阳。”
北魏郦道元《水经注·济水二》:“齐于是彊,自称为王,以令天下。”
《水浒传》第五九回:“几曾见出家人自称洒家?”

⒉ 自己叫作,自己认为。

引南朝梁刘勰《文心雕龙·谐隐》:“於是东方、枚皋,餔糟啜醨,无所匡正,而詆嫚媟弄,故其自称为赋,廼亦俳也。”

⒊ 自我称扬。

引《国语·周语中》:“君子不自称也,非以让也,恶其盖人也。”

⒋ 称其职守。

引《汉书·田千秋传》:“然千秋为人敦厚有智,居位自称,踰於前后数公。”
颜师古注:“言称其职也。”

国语词典:

称呼自己。

网络解释:

自称

自称,读作:zì chēng 是指在别人面前对自己的称呼,古代的自称有很多。例如:常用“吾”“我”“余”“予”等,还有帝王专称“朕”、“孤”“寡人”等字。通常都可译为“我”“我的”“我们”“我们的啊”。
更多称的组词

自称详细解释


读音:zì

自zì(1)(代)自己:~爱|~备|~便|~费|~供|~家|~荐|~救|~勉|~弃|~谦|~强|~杀|~述|~诉|~习|~信|~省|~许|~选|~学|~专|~足|~不量力|~掘坟墓|~鸣清高|~投罗网|~我批评|~言~语|~作聪明。(2)(副)自然;当然:~不待言|~当努力|~有公道。自zì(介)从;由:~古|~外|~小|~远而近。

读音:chēng,chèn,chèng[ chēng ]

1. 量轻重:称量(liáng )。

2. 叫,叫做:自称。称呼。称帝。称臣。称兄道弟。

3. 名号:名称。简称。称号。称谓。职称。

4. 说:声称。称快。称病。称便。

5. 赞扬:称道。称许。称颂。称赞。

6. 举:称兵。称觞祝寿。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025