自放


自放的组词


自傲

zì ào

自我

zì wǒ

自及

zì jí

自梳

zì shū

自黑

zì hēi

自矢

zì shǐ

自具

zì jù

自感

zì gǎn

自镜

zì jìng

自媚

zì mèi

自当

zì dāng

自焚

zì fén

自认

zì rèn

自昔

zì xī

自言

zì yán

自罄

zì qìng

自净

zì jìng

自守

zì shǒu

自缢

zì yì

自容

zì róng

自愬

zì shuò

自责

zì zé

自刎

zì wěn

自荐

zì jiàn

自奉

zì fèng

自扰

zì rǎo

自残

zì cán

自要

zì yào

自笞

zì chī

自谦

zì qiān

自为

zì wèi

自决

zì jué

自传

zì zhuàn

自熄

zì xī

自磬

zì qìng

自厉

zì lì

自专

zì zhuān

自郐

zì kuài

自量

zì liàng

自性

zì xìng

自遣

zì qiǎn

自交

zì jiāo

自省

zì xǐng

自律

zì lǜ

自刻

zì kè

自摄

zì shè

自囿

zì yòu

自取

zì qǔ

自慙

zì cán

自尽

zì jìn

自白

zì bái

自豪

zì háo

自养

zì yǎng

自衒

zì xuàn

自命

zì mìng

自饰

zì shì

自憀

zì liáo

自然

zì ran

自怜

zì lián

自信

zì xìn

自德

zì dé

自劾

zì hé

自呼

zì hū

自非

zì fēi

自新

zì xīn

自称

zì chēng

自了

zì le

自课

zì kè

自疏

zì shū

自分

zì fèn

自诫

zì jiè

自宫

zì gōng

自抠

zì kōu

自罪

zì zuì

自牧

zì mù

自从

zì cóng

自赎

zì shú

自害

zì hài

自戕

zì qiāng

自置

zì zhì

自资

zì zī

自营

zì yíng

自播

zì bō

自隐

zì yǐn

自固

zì gù

自供

zì gòng

自矜

zì jīn

自化

zì huà

自鸣

zì míng

自秘

zì mì

自火

zì huǒ

自勑

zì chì

自副

zì fù

自振

zì zhèn

自利

zì lì

自弭

zì mǐ

自杀

zì shā

自发

zì fā

自卫

zì wèi

自効

zì xiào

自诩

zì xǔ

自愿

zì yuàn

自下

zì xià

自找

zì zhǎo

自裁

zì cái

自强

zì qiáng

自贰

zì èr

自便

zì biàn

自绝

zì jué

自学

zì xué

自广

zì guǎng

自繇

zì yóu

自虐

zì nüè

自拔

zì bá

自汗

zì hàn

自己

zì jǐ

自斟

zì zhēn

自拟

zì nǐ

自占

zì zhàn

自主

zì zhǔ

自名

zì míng

自留

zì liú

自贼

zì zéi

自流

zì liú

自寤

zì wù

自溺

zì nì

自贬

zì biǎn

自招

zì zhāo

自身

zì shēn

自满

zì mǎn

自画

zì huà

自伐

zì fá

自相

zì xiāng

自计

zì jì

自打

zì dǎ

自饬

zì chì

自惭

zì cán

自封

zì fēng

自已

zì yǐ

自逸

zì yì

自善

zì shàn

自随

zì suí

自来

zì lái

自纵

zì zòng

自大

zì dà

自卑

zì bēi

自活

zì huó

自点

zì diǎn

自料

zì liào

自肥

zì féi

自慰

zì wèi

自达

zì dá

自励

zì lì

自免

zì miǎn

自失

zì shī

自度

zì dù

自存

zì cún

自慊

zì qiè

自疚

zì jiù

自顷

zì qǐng

自修

zì xiū

自助

zì zhù

自讼

zì sòng

自胜

zì shèng

自炫

zì xuàn

自覺

zì jiào

自弃

zì qì

自粥

zì zhōu

自嘲

zì cháo

自环

zì huán

自欺

zì qī

自程

zì chéng

自夸

zì kuā

自爱

zì ài

自得

zì dé

自美

zì měi

自若

zì ruò

自奋

zì fèn

自后

zì hòu

自是

zì shì

自见

zì xiàn

自动

zì dòng

自顾

zì gù

自力

zì lì

自合

zì hé

自蔽

zì bì

自给

zì jǐ

自闲

zì xián

自引

zì yǐn

自缚

zì fù

自进

zì jìn

自兹

zì zī

自高

zì gāo

自财

zì cái

自济

zì jì

自抓

zì zhuā

自识

zì shí

自咎

zì jiù

自克

zì kè

自持

zì chí

自足

zì zú

自神

zì shén

自藏

zì cáng

自恃

zì shì

自期

zì qī

自寻

zì xún

自愈

zì yù

自救

zì jiù

自毙

zì bì

自渎

zì dú

自况

zì kuàng

自颐

zì yí

自解

zì jiě

自绳

zì shéng

自動

zì dòng

自砺

zì lì

自厚

zì hòu

自控

zì kòng

自矫

zì jiǎo

自用

zì yòng

自出

zì chū

自奇

zì qí

自由

zì yóu

自雄

zì xióng

自尘

zì chén

自禁

zì jīn

自艾

zì yì

自媒

zì méi

自反

zì fǎn

自觉

zì jué

自殁

zì mò

自公

zì gōng

自鉴

zì jiàn

自割

zì gē

自恁

zì nèn

自明

zì míng

自告

zì gào

自尔

zì ěr

自逞

zì chěng

自状

zì zhuàng

自立

zì lì

自经

zì jīng

自树

zì shù

自彊

zì qiáng

自洁

zì jié

自行

zì xíng

自业

zì yè

自私

zì sī

自乘

zì chéng

自制

zì zhì

自表

zì biǎo

自待

zì dài

自此

zì cǐ

自恋

zì liàn

自食

zì shí

自激

zì jī

自毁

zì huǐ

自述

zì shù

自必

zì bì

自溢

zì yì

自许

zì xǔ

自甘

zì gān

自标

zì biāo

自致

zì zhì

自搏

zì bó

自费

zì fèi

自诸

zì zhū

自熹

zì xī

自治

zì zhì

自意

zì yì

自靖

zì jìng

自在

zì zài

自寛

zì kuān

自刭

zì jǐng

自测

zì cè

自谴

zì qiǎn

自珍

zì zhēn

自躬

zì gōng

自重

zì zhòng

自擅

zì shàn

自如

zì rú

自戒

zì jiè

自喜

zì xǐ

自定

zì dìng

自娱

zì yú

自掴

zì guó

自伤

zì shāng

自结

zì jié

自抑

zi yi

自诉

zì sù

自尊

zì zūn

自安

zì ān

自坚

zì jiān

自选

zì xuǎn

自憙

zì xǐ

自赞

zì zàn

自问

zì wèn

自装

zì zhuāng

自托

zì tuō

自直

zì zhí


雄放

xióng fàng

齐放

qí fàng

买放

mǎi fàng

效放

xiào fàng

釋放

shì fàng

隳放

huī fàng

素放

sù fàng

摈放

bìn fàng

该放

gāi fàng

淫放

yín fàng

宽放

kuān fàng

发放

fā fàng

迁放

qiān fàng

邪放

xié fàng

简放

jiǎn fàng

贷放

dài fàng

脱放

tuō fàng

旷放

kuàng fàng

闪放

shǎn fàng

舒放

shū fàng

屏放

píng fàng

运放

yùn fàng

写放

xiě fàng

展放

zhǎn fàng

饶放

ráo fàng

量放

liàng fàng

停放

tíng fàng

牧放

mù fàng

散放

sàn fàng

储放

chǔ fàng

倒放

dào fàng

纾放

shū fàng

存放

cún fàng

逐放

zhú fàng

豪放

háo fàng

懒放

lǎn fàng

检放

jiǎn fàng

嬾放

làn fàng

除放

chú fàng

卖放

mài fàng

贪放

tān fàng

宏放

hóng fàng

出放

chū fàng

骜放

ào fàng

贮放

zhù fàng

颓放

tuí fàng

安放

ān fàng

寄放

jì fàng

昏放

hūn fàng

陈放

chén fàng

飞放

fēi fàng

奢放

shē fàng

乱放

luàn fàng

施放

shī fàng

沦放

lún fàng

顿放

dùn fàng

生放

shēng fàng

舍放

shě fàng

徙放

xǐ fàng

怒放

nù fàng

吐放

tǔ fàng

黜放

chù fàng

遗放

yí fàng

沈放

shěn fàng

游放

yóu fàng

诞放

dàn fàng

下放

xià fàng

酣放

hān fàng

追放

zhuī fàng

留放

liú fàng

驳放

bó fàng

案放

àn fàng

轮放

lún fàng

狂放

kuáng fàng

湮放

yān fàng

任放

rèn fàng

绽放

zhàn fàng

僻放

pì fàng

支放

zhī fàng

開放

kāi fàng

开放

kāi fàng

点放

diǎn fàng

剥放

bāo fàng

急放

jí fàng

横放

héng fàng

刷放

shuā fàng

弛放

chí fàng

松放

sōng fàng

蠲放

juān fàng

秋放

qiū fàng

忠放

zhōng fàng

盛放

chéng fàng

流放

liú fàng

退放

tuì fàng

送放

sòng fàng

凶放

xiōng fàng

粗放

cū fàng

并放

bìng fàng

闲放

xián fàng

录放

lù fàng

迸放

bèng fàng

野放

yě fàng

雅放

yǎ fàng

免放

miǎn fàng

贬放

biǎn fàng

摹放

mó fàng

解放

jiě fàng

奔放

bēn fàng

浪放

làng fàng

从放

cóng fàng

髡放

kūn fàng

释放

shì fàng

模放

mó fàng

罪放

zuì fàng

排放

pái fàng

恣放

zì fàng

摆放

bǎi fàng

虚放

xū fàng

设放

shè fàng

播放

bō fàng

通放

tōng fàng

待放

dài fàng

幽放

yōu fàng

废放

fèi fàng

自放

zì fàng

四放

sì fàng

燃放

rán fàng

依放

yī fàng

撒放

sā fàng

相放

xiāng fàng

避放

bì fàng

娱放

yú fàng

远放

yuǎn fàng

遨放

áo fàng

傲放

ào fàng

撇放

piě fàng

斥放

chì fàng

遒放

qiú fàng

怠放

dài fàng

铺放

pù fàng

超放

chāo fàng

纵放

zòng fàng

逸放

yì fàng

鸣放

míng fàng

驱放

qū fàng

赦放

shè fàng

骄放

jiāo fàng

天放

tiān fàng

闳放

hóng fàng

高放

gāo fàng

平放

píng fàng

外放

wài fàng

捐放

juān fàng

置放

zhì fàng

矜放

jīn fàng

决放

jué fàng

投放

tóu fàng

上一组词:由自
下一组词:策马

更多自的组词

自放的意思


词语解释:

1.自我放纵;摆脱礼法的.约束。 2.自我放逸。 3.自骋其才气。

引证解释:

⒈ 自我放纵;摆脱礼法的约束。

引晋葛洪《抱朴子·刺骄》:“世人闻戴叔鸞、阮嗣宗傲俗自放,见谓大度,而不量其材力非傲生之匹而慕学之。”
《新唐书·王琚传》:“既失志,稍自放,不能遵法度。”
《辽史·阿古只传》:“少卓越,自放不覊。”
明宋濂《抱瓮子传》:“与其彊情而徇世,寧若任真以自放也。”

⒉ 自我放逸。

引《三国志·吴志·虞翻传》:“夫君人者不重则不威,故白龙鱼服,困於豫且,白虵自放, 刘季害之:愿少留意。”
唐韩愈《与崔群书》:“僕无以自全活者,从一官於此,转困穷甚,思自放於伊潁之上,当亦终得之。”
宋苏舜钦《浩然堂记》:“予观世之仕禄者,奔趋竭蹷,皇皇乎病日月之速,亡须臾之闲以自放,顾安肯弃其貲装,易清泠深僻之地而为之敌也。”
明唐顺之《王思东像赞》:“尊酒竹石者其所以自放而为逸也。”

⒊ 自骋其才气。

引宋欧阳修《六一笔记·李杜诗优劣论》:“杜甫於白得其一节而精强过之,至於天才自放,非甫可到也。”
清钱谦益《列朝诗集小传·丁集·王参政慎中》:“诗体初宗艳丽,工力深厚,归田以后,搀杂讲学,信笔自放,颇为儒林口实。”
章炳麟《书苏元瑛事》:“尤善画,以艺文自放。”

网络解释:

自放

自放是汉语词汇,拼音zì fàng,指自我放纵,摆脱礼法的约束。
更多放的组词

自放详细解释


读音:zì

自zì(1)(代)自己:~爱|~备|~便|~费|~供|~家|~荐|~救|~勉|~弃|~谦|~强|~杀|~述|~诉|~习|~信|~省|~许|~选|~学|~专|~足|~不量力|~掘坟墓|~鸣清高|~投罗网|~我批评|~言~语|~作聪明。(2)(副)自然;当然:~不待言|~当努力|~有公道。自zì(介)从;由:~古|~外|~小|~远而近。

读音:fàng

放fàng(1)(动)解脱约束:释~。(2)(动)任意;随便:~任。(3)(动)发出:~光。(4)(动)扩展:~大。(5)(动)搁;置:~在桌子上。(6)(动)古指把人驱逐到边远的地方:流~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025