wéi kù
wéi bèi
wéi biàn
wéi sì
wéi kāng
wéi páo
wéi sù
wéi kù
wéi xì
wéi kù
wéi xián
wéi zhī
wéi liǔ
wéi qiè
wéi yī
wéi jīng
wéi gǎo
wéi kù
wéi tuó
wéi fān
wéi píng
wéi hù
wéi tà
wéi biān
wéi gé
wéi jīn
wéi hè
wéi dài
wéi niáng
wéi gōu
wéi bù
wéi xián
wéi dāng
wéi gǔ
wéi dù
liè bù
sōng bù
shī bù
dōng bù
xìn bù
chén bù
xiǎo bù
mì bù
cí bù
pī bù
zī bù
tái bù
máo bù
chán bù
yáng bù
fū bù
fān bù
jiāo bù
zhuī bù
guì bù
bǎi bu
jiāo bù
sù bù
jū bù
zhěng bù
zhòng bù
zhā bù
qí bù
xuán bù
shā bù
lè bù
jiān bù
pái bù
xuǎn bù
zhuǎn bù
nà bù
pèi bù
lú bù
yún bù
báo bù
suì bù
fēng bù
kūn bù
jiāo bù
pán bù
pù bù
jǐn bù
yǔ bù
kòu bù
shū bù
màn bù
tà bù
zhǎn bù
xī bù
yāo bù
shàn bù
liú bù
luó bù
duān bù
gōng bù
fā bù
zhù bù
xì bù
tiě bù
zhuàng bù
cóng bù
gōng bù
fān bù
lù bù
qīng bù
mǎ bù
gōng bù
cì bù
qí bù
lú bù
qī bù
mài bù
bān bù
zhēng bù
tóng bù
péng bù
pì bù
tái bù
biàn bù
gé bù
chuán bù
chōu bù
zhāo bù
qián bù
sī bù
shū bù
lǐ bù
zhī bù
guān bù
huā bù
dāo bù
dà bù
suō bù
gěi bù
niào bù
bū bù
dàn bù
chéng bù
zú bù
zū bù
hóng bù
è bù
shī bù
bān bù
huán bù
gòng bù
zhōu bù
qí bù
fēn bù
fā bù
dūn bù
mò bù
kāi bù
xíng bù
piào bù
sàn bù
jiá bù
yí bù
kān bù
cái bù
cuì bù
nà bù
fān bù
chà bù
zá bù
zhú bù
zǎn bù
gé bù
jiān bù
zhǎn bù
bān bù
chèn bù
mǎn bù
shēn bù
fū bù
mán bù
zēng bù
cuán bù
tà bù
zhì bù
juàn bù
quán bù
kāi bù
tǔ bù
shì bù
fān bù
shā bù
zhòu bù
qún bù
yǐn bù
diào bù
huī bù
yī bù
lí bù
fū bù
cū bù
mián bù
huò bù
cū bù
yóu bù
fēi bù
bào bù
shū bù
huà bù
xià bù
wéi bù
piāo bù
zī bù
shí bù
tuō bù
bái bù
mā bù
chǐ bù
mù bù
lún bù
jūn bù
biàn bù
yán bù
mián bù
lěng bù
sī bù
piǎo bù
zēng bù
lián bù
huì bù
sì bù
xuān bù
zhuō bù
léi bù
miàn bù
gū bù
róng bù
jiāo bù
pī bù
má bù
fù bù
hé bù
huà bù
fēng bù
yuè bù
xīng bù
cān bù
kān bù
bāng bù
lù bù
dì bù
cì bù
huǒ bù
fá bù
guǒ bù
dào bù
sǎ bù
bō bù
dǎn bù
bān bù
shǔ bù
jīng bù
táng bù
chī bù
zǒng bù
韦带布衣。古指未仕者或平民的寒素服装。
借指.寒素之士,平民。
⒈ 韦带布衣。古指未仕者或平民的寒素服装。
引汉司马相如《报卓文君书》:“五色有灿,而不掩韦布。”
晋葛洪《抱朴子·广譬》:“寸裂之锦黻,未若坚完之韦布。”
清刘大櫆《贲趾堂记》:“人之情有弃膏粱而甘藜藿,轻紱冕而躬韦布,然未有不苦劳而乐逸者。”
⒉ 借指寒素之士,平民。
引宋岳珂《桯史·万春伶语》:“﹝胡给事﹞物色为首者,尽繫狱,韦布益不平。”
元辛文房《唐才子传·钱起》:“王公不觉其大,韦布不觉其小。”
《明史·文苑传四·徐渭》:“当嘉靖时, 王李倡‘七子社’, 谢榛以布衣被摈。 渭愤其以轩冕压韦布,誓不入二人党。”
韦带布衣,指粗陋的衣服。
韦wéi(1)(名)(书)皮革。(2)(名)(wéi)姓。
布读音:bù布bù(1)(名)用棉、麻等织成的、可以做衣服或其他物件的材料:棉~|麻~|~鞋。(2)姓。(3)(动)宣告;宣布:发~|公~|~告|开诚~公。(4)(动)散布;分布:阴云密~|铁路公路遍~全国。(5)(动)布置:~局|~下天罗地网。