mǐn hé
mǐn jié
mǐn jì
mǐn zhōu
mǐn lì
mǐn jùn
mǐn duàn
mǐn sù
mǐn sī
mǐn xié
mǐn xùn
mǐn biàn
mǐn kuài
mǐn shàn
mǐn duì
mǐn huì
mǐn xíng
mǐn dá
mǐn kǒu
mǐn shí
mǐn wù
mǐn xiù
mǐn gǎn
mǐn qiú
mǐn huó
mǐn qià
mǐn xiá
mǐn shào
mǐn ruì
mǐn míng
mǐn shǒu
mǐn wù
mǐn bó
mǐn xué
mǐn gěi
mǐn shào
mǐn qiáng
mǐn huì
mǐn mài
mǐn mào
mǐn miào
mǐn liàn
mǐn biàn
mǐn jí
mǐn jué
mǐn ruì
mǐn zhì
mǐn wù
mǐn cái
mǐn jué
mǐn xī
mǐn kuò
biàn shàn
cái shàn
gāi shàn
qǐ shàn
tāo shàn
měi shàn
gòng shàn
huá shàn
gěi shàn
shēn shàn
fù shàn
sàn shàn
lǎng shàn
dài shàn
jùn shàn
mǐn shàn
bǐng shàn
fēng shàn
fù shàn
lǐn shàn
yīn shàn
xiáng shàn
diǎn shàn
hóng shàn
hóng shàn
piáo shàn
chōng shàn
yì shàn
qí shàn
bù shàn
zhōu shàn
shōu shàn
háo shàn
huī shàn
gāi shàn
ào shàn
yán shàn
zhěng shàn
bó shàn
yíng shàn
jùn shàn
zhèn shàn
gù shàn
jīng shàn
机灵多智。
敏[.好工具]捷而丰富。
⒈ 机灵多智。
引《梁书·臧盾传》:“盾为人敏赡,有风力,长於拨繁,职事甚理。”
⒉ 敏捷而丰富。
引《资治通鉴·汉献帝建安二十二年》:“植性机警,多艺能,才藻敏赡, 操爱之。”
清梁绍壬《两般秋雨盦随笔·侯元经》:“侯元经,号夷门,台州才士也。词赋敏赡,屡困场屋。”
识见敏捷,善于表达。