hóng mó
hóng miǎo
hóng hóng
hóng kuò
hóng shuò
hóng chuò
hóng liàng
hóng yuǎn
hóng lǎn
hóng yì
hóng guān
hóng cái
hóng suì
hóng kuàng
hóng chàng
hóng xiū
hóng jì
hóng bó
hóng fù
hóng yì
hóng biàn
hóng liǎn
hóng tú
hóng yù
hóng fù
hóng liú
hóng zhuàng
hóng mài
hóng chén
hóng qì
hóng dù
hóng lì
hóng shuǎng
hóng zòng
hóng cái
hóng fàng
hóng yóu
hóng qià
hóng yuān
hóng cí
hóng jùn
hóng fū
hóng mào
hóng lüè
hóng dàn
hóng fù
hóng jù
hóng shèng
hóng jùn
hóng zhěng
hóng bó
hóng yǎn
hóng yǎo
hóng shào
hóng chǎng
hóng liàng
hóng chǐ
hóng huī
hóng guàn
hóng dá
hóng jiǎng
hóng jiǎn
hóng móu
hóng huō
hóng rú
hóng gòu
hóng yuàn
hóng yù
hóng guǐ
hóng zhǐ
hóng zàn
hóng liè
hóng tuò
hóng ào
hóng guī
hóng yì
hóng kuò
hóng shèng
hóng miào
hóng dà
hóng wěi
hóng cái
hóng lùn
hóng wán
hóng lǎng
hóng pǔ
hóng zhǐ
hóng zhǐ
hóng wéi
hóng yì
hóng shàn
hóng tōng
hóng cháng
hóng shí
hóng jù
hóng shēn
hóng qì
hóng miǎo
hóng yǎ
hóng sì
hóng bá
hóng gāng
hóng kǎi
hóng cí
hóng fěn
hóng yáng
hóng jié
hóng tāo
mǐn shàn
fù shàn
xiáng shàn
diǎn shàn
gāi shàn
bó shàn
ào shàn
huī shàn
tāo shàn
lǐn shàn
yì shàn
yán shàn
gòng shàn
hóng shàn
jīng shàn
qǐ shàn
dài shàn
yíng shàn
fēng shàn
zhěng shàn
háo shàn
biàn shàn
bù shàn
jùn shàn
gù shàn
shēn shàn
bǐng shàn
qí shàn
chōng shàn
shōu shàn
gěi shàn
gāi shàn
cái shàn
lǎng shàn
hóng shàn
měi shàn
jùn shàn
sàn shàn
yīn shàn
huá shàn
zhōu shàn
zhèn shàn
piáo shàn
fù shàn
宏赡hóngshàn
(1) 知识渊博
例宏赡的学识,精深的造诣英erudite⒈ 指才力雄富。
引南朝宋刘义庆《世说新语·文学》:“殷仲文天才宏赡,而读书不甚广博。”
⒉ 谓气势宏大,辞藻丰赡。
引唐张鷟《朝野佥载》卷二:“周凤阁侍郎杜景佺文笔宏赡,知识高远。”
宋陆游《荐举人材状》:“宣教郎知临安府临安县巩丰,才识超卓,文辞宏赡。”
清黎庶昌《<续古文辞类纂>序》:“且班书典雅宏赡,微特元明人莫能为,即唐宋诸贤, 昌黎而外,亦未有能几之者。”
宏hóng(1)(形)宏大:~伟|宽~。(2)(Hónɡ)姓。
赡读音:shàn赡shàn(1)(动)赡养。(2)(形)〈书〉丰富;充足:力不~(力不足)。