ài ài
ài hāo
ài bèi
ài bì
ài qì
ài zǐ
ài fà
ài kāng
ài shòu
ài nà
ài xí
ài zhàng
ài mìng
ài wú
ài nà
ài shuāng
ài jiǔ
ài zhuàng
ài ān
ài mín
ài jiā
ài sè
ài hè
ài cǎo
ài mí
ài fú
ài hǔ
ài shā
ài wèi
ài xiāo
ài zhù
ài róng
ài yuàn
ài bì
ài fú
ài jiǔ
ài jiā
ài rén
ài gāo
ní róng
jù róng
shí róng
sī róng
liǔ róng
píng róng
wèi róng
mián róng
tiē róng
tuó róng
huǒ róng
zhāng róng
xiāng róng
qǐ róng
hóng róng
yā róng
chèn róng
tāo róng
lì róng
jiàn róng
jiǎn róng
ài róng
pú róng
quān róng
é róng
háo róng
tuò róng
tiáo róng
艾绒àiróng
(1) 中国、日本民间医药用于灸疗的艾制细丝
英moxa⒈ 捣干艾叶而成的绒状物。可作火媒。中医用来灸病。
引鲁迅《故事新编·非攻》:“墨子让耕柱子用水和着玉米粉,自己却取火石和艾绒打了火,点起枯枝来沸水。”
一种中药。将艾叶阴干捣碎、除去青渣而成。可以灸病,亦可作印泥。
1. 多年生草本植物,嫩叶可食,老叶制成绒,供针灸用:艾子。艾蒿。艾绒。
2. 年老的,也指老年人:耆艾。
3. 止,绝:方兴未艾。
4. 美好:少(shào )艾(年轻美好的女子)。
5. 姓。
绒读音:róng绒róng(1)(名)绒毛;细而柔软的短毛:鸭~|驼~。(2)(名)上面有一层绒毛的纺织品:丝~|长毛~。(3)(名)(~儿)刺绣用的细丝:红绿~儿。