mò chén
mò méng
mò fēng
mò fǎ
mò sú
mò chén
mò qī
mò yuán
mò dé
mò shī
mò lán
mò lì
mò yùn
mò tú
mò rén
mò xiào
mò fēng
mò tóu
mò jì
mò làng
mò háo
mò biān
mò dì
mò fú
mò xí
mò nǔ
mò zuò
mò cāo
mò dì
mò jì
mò chǎn
mò mò
mò tíng
mò jiè
mò fù
mò jǐng
mò yóu
mò biàn
mò shā
mò shǔ
mò cè
mò xué
mò jiào
mò yào
mò cái
mò lù
mò zhuì
mò bān
mò jiā
mò táng
mò yè
mò yè
mò jì
mò xiè
mò jiàn
mò zào
mò zào
mò yì
mò dà
mò zhí
mò shì
mò dǐ
mò shāo
mò qì
mò kē
mò jiàng
mò duān
mò xìn
mò jiǎn
mò lì
mò xiàn
mò shì
mò huàn
mò juān
mò xī
mò shì
mò qiū
mò miǎo
mò xíng
mò juàn
mò yīn
mò jí
mò lüè
mò xí
mò chuí
mò hòu
mò guī
mò tíng
mò yòng
mò shé
mò juàn
mò yì
mò hào
mò qī
mò dōng
mò sūn
mò cháo
mò huò
mò jié
mò zhòu
mò qīn
mò pài
mò dōu
mò liú
mò fèi
mò guān
mò zuò
mò diào
mò liáo
mò jié
mò tú
mò zi
mò yán
mò zhào
mò mìng
mò piān
mò yì
mò xiàng
mò xù
mò shǐ
mò rì
mò ní
mò jiǎn
mò lòu
mò mín
mò jiǎ
mò lì
mò jìng
mò zuǒ
mò xiāng
mò wěi
mò lǚ
mò běn
mò zhì
mò shā
mò jìn
mò yán
mò dài
mò shì
mò wèi
mò shàng
mò nián
mò chūn
mò chǎn
mò shuō
mò shēng
mò mù
mò zī
mò qí
mò dài
mò dù
mò lèi
mò yóu
mò zhì
mò gōng
mò gōng
mò jì
mò jié
mò jiǎo
mò zhǔ
mò méi
mò guāng
mò zhe
mò ní
mò zuò
mò wù
mò suì
mò qǔ
mò pǐn
mò shì
mò gòng
mò jué
mò shí
mò shī
mò héng
mò chá
mò xǐ
mò liǎo
mò liè
mò sù
mò duàn
hūn jué
shī jué
yūn jué
hán jué
tū jué
shǔ jué
jīng jué
fā jué
qì jué
jiān jué
huí jué
mù jué
diāo jué
liè jué
wěi jué
tán jué
dù jué
bō jué
gān jué
jiān jué
bì jué
mò jué
jīng jué
lěng jué
fèn jué
rè jué
yí jué
dà jué
yí jué
bào jué
xián jué
yuě jué
mào jué
⒈ 宋时俗语。谓卑劣,卑贱。
引宋欧阳修《六一诗话》:“陶尚书穀尝曰:‘尖簷帽子卑凡厮,短靿靴儿末厥兵。’末厥,亦当时话。”
宋刘攽《中山诗话》:“今人呼秃尾狗为厥尾,衣之短后者亦曰厥。故欧公记陶尚书诗语‘末厥兵’,则此兵正谓未贼尔。”
一说谓倔强凶悍。 元李治《敬斋古今黈》卷七:“大抵末厥者,犹今俚俗言木厥云耳。木厥者,木强刁厥之谓。”
末mò(1)(名)东西的梢;尽头:年~。(2)(形)不是根本的重要的事物:~节。(3)(名)最后;终了;末尾:剧~|篇~。(4)(名)(~子、~儿 )细碎的或成面儿的东西:茶~。末mò(名)戏曲角色;扮演中年男子;京剧归入老生一类。
厥读音:jué厥jué(1)(动)失去知觉;不省人事;晕倒;气闭。(2)(代)其;他的:~后|~文。