hūn kuì
hūn duó
hūn méng
hūn mò
hūn duò
hūn hún
hūn zhì
hūn mí
hūn chǒng
hūn cuì
hūn yāo
hūn yīn
hūn zhān
hūn lǐ
hūn zì
hūn kǎn
hūn huāng
hūn qì
hūn cǎn
hūn mù
hūn zhàng
hūn miù
hūn chāng
hūn yòng
hūn diàn
hūn huò
hūn zhǔ
hūn wǎn
hūn ǎi
hūn jìn
hūn máng
hūn dàn
hūn cháo
hūn shì
hūn míng
hūn yì
hūn dàn
hūn mái
hūn wàng
hūn rán
hūn zòng
hūn gàng
hūn xiā
hūn jià
hūn dì
hūn wēi
hūn rén
hūn zhá
hūn mò
hūn guì
hūn sāi
hūn chén
hūn zhuó
hūn pí
hūn jué
hūn mào
hūn yā
hūn àn
hūn wán
hūn luàn
hūn yú
hūn yì
hūn xīn
hūn huì
hūn míng
hūn màn
hūn mò
hūn è
hūn bèi
hūn bì
hūn míng
hūn zuì
hūn àn
hūn yūn
hūn dé
hūn dǔn
hūn jiǎo
hūn méng
hūn dàn
hūn mèi
hūn juàn
hūn niè
hūn bì
hūn huā
hūn cāi
hūn yīn
hūn nüè
hūn huì
hūn bì
hūn zǐ
hūn dǎo
hūn nì
hūn fàng
hūn lǎo
hūn ruò
hūn nán
hūn yè
hūn hūn
hūn lì
hūn máng
hūn mēng
hūn guān
hūn zuò
hūn zhàng
hūn hēi
hūn chóng
hūn jiā
hūn yōng
hūn ài
hūn yáo
hūn dùn
hūn guān
hūn fēn
hūn tún
hūn mào
hūn xié
hūn kuáng
hūn làn
hūn zhòu
hūn měng
hūn huáng
hūn fán
hūn sǐ
hūn dàn
hūn sā
hūn náo
hūn huà
hūn bào
hūn shuì
hūn mài
hūn xù
hūn sù
hūn jūn
hūn rè
hūn bǐ
hūn wǎng
hūn nuò
hūn lài
hūn mào
hūn méng
hūn chán
hūn yīn
hūn bì
hūn sàng
hūn xīng
hūn chāo
hūn máo
hūn xiǎo
hūn yǒu
hūn wàng
hūn xuàn
hūn yú
hūn kuì
hūn kùn
hūn xī
hūn tì
hūn zá
hūn mào
hūn yú
hūn yín
hūn hān
hūn àn
hūn shàng
hūn wǎng
hūn hào
hūn zè
hūn kuì
hūn yín
hūn yì
hūn juě
hūn shǔ
hūn miù
hūn rǎo
hūn cuò
hūn miǎn
hūn jiàn
hūn téng
hūn gòu
hūn dài
hūn zhuó
jīng jué
mào jué
yí jué
bào jué
hán jué
liè jué
yūn jué
mù jué
yuě jué
jiān jué
mò jué
huí jué
shī jué
hūn jué
lěng jué
tán jué
jīng jué
dà jué
bō jué
gān jué
bì jué
fā jué
shǔ jué
yí jué
qì jué
tū jué
dù jué
rè jué
wěi jué
xián jué
jiān jué
fèn jué
diāo jué
昏厥hūnjué
(1) 因脑部贫血引起供氧不足而短时间失去知觉
.例昏厥过去英faint;swoon⒈ 较短时间失去知觉。心情悲痛、精神紧张、大出血、心脏疾患等都能引起这种症状。
引明沉周《石田杂记》:“常熟学前程某者,每日至午后即昏厥,至次日天明始穌。”
清王韬《<淞滨琐话>自序》:“一灯荧碧,几於与鬼为邻,然昏厥暋眩中,此心湛然,尚觉可用。”
鲁迅《野草·死后》:“我愤怒得几乎昏厥过去。”
魏巍《东方》第三部第七章:“由于失血过多,他一时陷于昏厥状态。”
因心情紧张、悲痛或疾病大量出血而暂时失去知觉。
如:「她一听到这个坏消息,就悲伤得昏厥倒地。」
昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。
厥读音:jué厥jué(1)(动)失去知觉;不省人事;晕倒;气闭。(2)(代)其;他的:~后|~文。