sǒng yǒng
sǒng jiàn
sǒng ěr
sǒng qǐ
sǒng xī
sǒng jiàn
sǒng biàn
sǒng lì
sǒng pèi
sǒng zhuó
sǒng qiào
sǒng nǜ
sǒng qiào
sǒng sī
sǒng lěi
sǒng xī
sǒng yì
sǒng yì
sǒng sǒng
sǒng zhé
sǒng jùn
sǒng dòng
sǒng tīng
sǒng yí
sǒng rán
sǒng jìng
sǒng bá
sǒng mù
sǒng shuǎng
sǒng jié
sǒng hài
sǒng shén
sǒng róng
sǒng zhì
sǒng shí
sǒng yǒng
sǒng zhèn
sǒng fú
sǒng jié
chén róng
jiāng róng
zhān róng
yuán róng
kuī róng
ā róng
yǒu róng
lì róng
shén róng
fān róng
bǐng róng
yī róng
bīng róng
qiāng róng
jiān róng
tāo róng
wú róng
bēn róng
jí róng
méng róng
bù róng
kòu róng
wǔ róng
qī róng
liù róng
xiá róng
huán róng
diǎn róng
yīn róng
hù róng
zhì róng
lí róng
xí róng
guǐ róng
běi róng
zuǒ róng
xīng róng
jiǎng róng
cù róng
nǚ róng
sǒng róng
lǐ róng
shì róng
biān róng
fēng róng
fú róng
féng róng
kūn róng
shān róng
bā róng
jūn róng
cóng róng
jí róng
qǐ róng
lín róng
quǎn róng
lí róng
jié róng
quǎn róng
⒈ 谓劝戒戎人。竦,通“怂”。
引《汉书·扬雄传下》:“迺时以有年出兵,整舆竦戎,振师五柞,习马长杨。”
颜师古注:“竦,劝也。”
《文选·扬雄<长杨赋>》载此文, 李善注曰:“《方言》曰:‘ 西秦之间相劝曰耸。’竦与耸古字通。”
吕延济注:“言我向时以有年出兵者,将以整车舆劝戎虏也。”
清朱骏声《说文通训定声·丰部》:“竦,叚借为耸,实为怂。”
竦sǒng(1)(形)〈书〉恭敬。(2)同“悚”。
戎读音:róng戎róng(1)(名)兵器;武器:兵~。(2)(名)军事;军队:~马|~装。(3)(名)我国古代称西方的民族。(4)(名)姓。