kòu chǎng
kòu luàn
kòu biān
kòu chóu
kòu liáng
kòu zhì
kòu chāo
kòu fēng
kòu bào
kòu qiè
kòu zhàn
kòu lǔ
kòu chóu
kòu nüè
kòu lìng
kòu lái
kòu rǎo
kòu chāo
kòu lüè
kòu nán
kòu piāo
kòu pàn
kòu hài
kòu dào
kòu zéi
kòu jǐng
kòu jiān
kòu bī
kòu jiǎ
kòu ráng
kòu nì
kòu huàn
kòu lüè
kòu jǐng
kòu niè
kòu jù
kòu rǎng
kòu bào
kòu fēn
kòu jié
kòu tuō
kòu niè
kòu xīn
kòu méi
kòu róng
kòu dèng
kòu shì
kòu fú
kòu tōu
kòu dān
kòu dí
kòu xiān
kòu jìng
hù róng
wú róng
yīn róng
jí róng
bù róng
jiāng róng
lín róng
bīng róng
yǒu róng
quǎn róng
qǐ róng
tāo róng
huán róng
nǚ róng
lǐ róng
fú róng
shān róng
kòu róng
biān róng
quǎn róng
shì róng
méng róng
bā róng
jiān róng
yī róng
lì róng
bēn róng
jiǎng róng
xiá róng
fēng róng
lí róng
yuán róng
sǒng róng
ā róng
qī róng
kūn róng
běi róng
zuǒ róng
xí róng
zhān róng
lí róng
cóng róng
fān róng
kuī róng
qiāng róng
jié róng
zhì róng
bǐng róng
chén róng
liù róng
jí róng
diǎn róng
cù róng
shén róng
jūn róng
xīng róng
guǐ róng
wǔ róng
féng róng
⒈ 谓敌军来犯。
引《周礼·春官·小祝》:“有寇戎之事,则保郊祀于社。”
《逸周书·时训》:“鹰不化鳩,寇戎数起。”
《韩非子·大体》:“故车马不疲弊於远路,旌旗不乱於大泽,万民不失命於寇戎,雄骏不创寿於旗幢。”
汉刘向《列女传·许穆夫人》:“如使边境有寇戎之事,维是四方之故,赴告大国,妾在不犹愈乎。”
⒉ 敌军。
引《礼记·月令》:“仲春行秋令,则其国大水,寒气揔至,寇戎来征。”
南朝宋刘义庆《世说新语·言语》:“刘琨虽隔阂寇戎,志存本朝。”
唐玄奘《大唐西域记·吠舍釐国》:“是时鹿女心知其子,乃谓王曰:‘今寇戎临境,上下离心,贱妾愚衷,能败强敌。’”
《明史·邓洪震传》:“万一奸宄潜生,寇戎軼犯,其何以待之。”
⒊ 匪患与战争。
引《墨子·尚同中》:“是以先王之书《术令》之道曰:‘唯口出好兴戎。’则此言善用口者出好,不善用口者以为谗贼寇戎,则此岂口不善哉,用口则不善也,故遂以为谗贼寇戎。”
寇kòu(1)(名)强盗或外来的侵略者(也指敌人):海~|外~。(2)(动)敌人来侵略:入~。(3)(Kòu)姓。
戎读音:róng戎róng(1)(名)兵器;武器:兵~。(2)(名)军事;军队:~马|~装。(3)(名)我国古代称西方的民族。(4)(名)姓。