nà xīn
biāo xīn
rú xīn
hóng xīn
jiàn xīn
jiàn xīn
zhǎn xīn
shì xīn
wéi xīn
cù xīn
wéi xīn
zhào xīn
kāi xīn
wù xīn
yíng xīn
zhì xīn
bù xīn
shí xīn
chǎn xīn
wù xīn
jìn xīn
shǎng xīn
gé xīn
shuā xīn
sòng xīn
gēng xīn
kě xīn
zhuāng xīn
xiān xīn
bī xīn
gòng xīn
chóng xīn
rì xīn
jīng xīn
fān xīn
jiù xīn
xuān xīn
yī xīn
měi xīn
qióng xīn
quán xīn
yǒng xīn
qīng xīn
cháng xīn
dǐng xīn
chuàng xīn
zhǎn xīn
jiān xīn
miào xīn
zì xīn
móu xīn
chū xīn
zuò xīn
lǚ xīn
cóng xīn
zuì xīn
xiān xīn
⒈ 更新。
引语出《诗·大雅·文王》:“周虽旧邦,其命维新。”
毛传:“乃新在文王也。”
《后汉书·杨脩传》:“彪备汉三公,遭世倾乱,不能有所补益。耄年被病,岂可赞惟新之朝?”
唐杜甫《别蔡十四著作》诗:“异才復间出, 周道日惟新。”
宋陈亮《中兴论·论励臣之道》:“无以小事塞责,无以小谋乱大,相与熟讲惟新之政,使内外有序。”
⒉ 自新。
引《书·胤征》:“歼厥渠魁,胁从罔治,旧染污俗,咸与惟新。”
《陈书·华皎传》:“言念泣罪,思与惟新。”
《旧唐书·德宗纪上》:“朱滔以泚连坐,路远必不同谋,永念旧勛,务存弘贷,如能効顺,亦与惟新。”
《续资治通鉴·宋理宗嘉熙元年》:“或乘时而啸聚,或失律而逋逃,咸与惟新,同归於治。”
惟wéi(1)(副)单单。(2)(副)只是。(3)(助)〈书〉用在年、月、日之前。
新读音:xīn[ xīn ]1.刚有的,刚经验到的;初始的,没有用过的,与“旧”、“老”相对:新生。新鲜。新奇。新贵。新绿。新星。新秀。新闻。新陈代谢。
2.性质改变得更好,与“旧”相对:改过自新。推陈出新。
3.不久以前,刚才:新近。
4.表示一种有异于旧质的状态和性质:斧斤。
5.称结婚时的人或物:新娘。新郎。新房。
6.中国新疆维吾尔自治区的简称。
7.姓。