qín xīng
qín jiǎn
qín xiàn
qín tǎo
qín zhuāng
qín jí
qín fù
qín guó
qín huāng
qín jiǎn
qín xiǎn
qín tān
qín huá
qín zhī
qín gǔ
qín huò
qín yán
qín shòu
qín niǎo
qín chù
qín xiū
qín qiú
qín yǔ
qín xì
qín shòu
qín dú
qín liè
qín mén
qín zhì
qín tiǎn
qín miè
qín yí
qín fú
qín lǔ
qín jié
qín lù
qín lǚ
qín máng
qín yí
qín jū
qín sè
dòng xì
gòu xì
kāi xì
nào xì
mí xì
chuàn xì
bù xì
zàng xì
màn xì
wú xì
gōng xì
yǎn xì
péng xì
xī xì
qiú xì
shuǎ xì
píng xì
hóu xì
dǐ xì
xiǎn xì
kàn xì
bàn xì
nòng xì
yín xì
hè xì
yè xì
mǎ xì
zuò xì
dà xì
cǎi xì
guān xì
mì xì
nì xì
jú xì
tān xì
sàn xì
huǒ xì
dǐ xì
nuó xì
diǎn xì
áo xì
kǒu xì
mò xì
mèng xì
tán xì
liè xì
xióng xì
bǎi xì
yǒu xì
dié xì
xī xì
hè xì
shè xì
yàn xì
shuǐ xì
dì xì
gōu xì
fěn xì
guān xì
shè xì
jiāo xì
yán xì
jiū xì
luǒ xì
běn xì
jù xì
diàn xì
lǐng xì
hǎo xì
màn xì
wū hū
bǎ xì
niǎo xì
áo xì
nán xì
huí xì
yī xì
pāi xì
páo xì
pú xì
xuè xì
gǔ xì
yàn xì
kuǎ xì
pèi xì
jiā xì
ǒu xì
dǔ xì
chàng xì
jīng xì
è xì
chàn xì
bān xì
yù xì
hān xì
yóu xì
tiáo xì
qiào xì
nüè xì
yǐn xì
yá xì
sòng xì
jiǎo xì
qín xì
pí xì
yì xì
gē xì
yōu xì
dài xì
chē xì
xī xì
niǎo xì
fú xì
qún xì
miào xì
chàng xì
jī xì
xiá xì
bù xì
duì xì
chī xì
yuè xì
zuò xì
xié xì
bó xì
luǒ xì
ér xì
fú xì
cūn xì
wán xì
hú xì
shǒu xì
qún xì
guǐ xì
pái xì
qiǎng xì
huàn xì
hǔ xì
mì xì
ào xì
shéng xì
yǐng xì
yú xì
cèng xì
fěi xì
pú xì
dòu xì
méi xì
xiǎo xì
fān xì
cháo xì
⒈ 指五禽戏。相传为汉末名医华佗所创导的一种健身体操。
引《后汉书·方术传下·华佗》:“吾有一术,名五禽之戏:一曰虎,二日鹿,三曰熊,四曰猨,五曰鸟。亦以除疾,兼利蹏足,以当导引。”
明高启《赠儿医吴氏昆季》诗:“偶因念殤者,来此市人羣,问术或禽戏,观书皆鸟文。”
⒉ 禽鸟嬉戏。
引隋江总《静卧栖霞寺房望徐祭酒》诗:“树声非有意,禽戏似忘怀。”
禽qín(1)(名)鸟类:飞~|家~|鸣~。(2)(名)〈书〉鸟兽的总称。(3)〈书〉同“擒”。
戏读音:xì,hū[ xì ]1. 玩耍:游戏。儿戏。嬉戏。戏豫(嬉游逸乐)。二龙戏珠。
2. 嘲弄,开玩笑:戏言。戏弄。戏谑(用诙谐有趣的话开玩笑)。
3. 戏剧,也指杂技:一出戏。黄梅戏。看戏。演戏。皮影戏。