nòng qíng
nòng guāi
nòng shé
nòng zhāng
nòng jī
nòng wǎ
nòng quán
nòng yuè
nòng jiǎ
nòng lìng
nòng ér
nòng pò
nòng zhāng
nòng zuǐ
nòng bīng
nòng cháo
nòng mǎ
nòng tóng
nòng xuān
nòng yōu
nòng shǐ
nòng fǎ
nòng zhāng
nòng zāng
nòng wán
nòng xuán
nòng bǐ
lòng táng
nòng jiá
nòng sǒng
nòng yìn
nòng qīng
nòng bō
nòng yù
nòng sǒng
nòng huā
nòng cí
nòng xiá
nòng zī
nòng xiǎn
nòng yuán
nòng jù
nòng chǒu
nòng huài
lòng kǒu
nòng sūn
nòng xuān
nòng guǐ
nòng xì
nòng chī
nòng qiǎo
nòng zhāng
nòng yǐng
nòng shá
nòng chūn
nòng sè
nòng méi
nòng pín
nòng bō
shè xì
niǎo xì
chàng xì
yàn xì
yǐn xì
péng xì
fān xì
guǐ xì
qiào xì
yàn xì
dié xì
chuàn xì
kàn xì
bù xì
yī xì
nuó xì
áo xì
niǎo xì
kǒu xì
zuò xì
chē xì
jiāo xì
hè xì
xī xì
màn xì
dài xì
qún xì
diǎn xì
fěi xì
cháo xì
gē xì
jīng xì
jiū xì
chàng xì
fěn xì
jù xì
kāi xì
bù xì
jú xì
tiáo xì
hǎo xì
pèi xì
qiǎng xì
cūn xì
mǎ xì
yǐng xì
huàn xì
yǎn xì
píng xì
mì xì
miào xì
yè xì
chī xì
bǎi xì
pí xì
hǔ xì
wú xì
bàn xì
shǒu xì
hú xì
pú xì
yì xì
jiā xì
ǒu xì
huǒ xì
mò xì
qín xì
diàn xì
fú xì
hè xì
yōu xì
yù xì
pái xì
màn xì
xiǎo xì
mì xì
guān xì
yá xì
sàn xì
jiǎo xì
wū hū
jī xì
mèng xì
áo xì
xióng xì
dòng xì
xiá xì
tān xì
gǔ xì
nì xì
zuò xì
yuè xì
yǒu xì
nòng xì
xī xì
pāi xì
gōng xì
bān xì
nüè xì
liè xì
dǐ xì
qún xì
kuǎ xì
yán xì
cèng xì
huí xì
běn xì
dòu xì
méi xì
luǒ xì
shéng xì
mí xì
yú xì
luǒ xì
hóu xì
bǎ xì
guān xì
xī xì
yín xì
dǔ xì
pú xì
nào xì
shè xì
lǐng xì
xuè xì
fú xì
yóu xì
shuǎ xì
cǎi xì
xié xì
shuǐ xì
dǐ xì
ào xì
tán xì
duì xì
xiǎn xì
zàng xì
hān xì
nán xì
dà xì
gōu xì
gòu xì
ér xì
bó xì
páo xì
sòng xì
qiú xì
wán xì
è xì
dì xì
chàn xì
⒈ 游戏。
引《国语·晋语二》:“夷吾之少也,不好弄戏,不过所復,怒不及色,及其长也弗改。”
⒉ 古时江南一带称演傀儡戏为弄戏。
引宋朱彧《萍洲可谈》卷三:“又以傀儡戏乐神,用禳官事,呼为弄戏。遇有繫者则许戏几棚。”
1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。
戏读音:xì,hū[ xì ]1. 玩耍:游戏。儿戏。嬉戏。戏豫(嬉游逸乐)。二龙戏珠。
2. 嘲弄,开玩笑:戏言。戏弄。戏谑(用诙谐有趣的话开玩笑)。
3. 戏剧,也指杂技:一出戏。黄梅戏。看戏。演戏。皮影戏。