qióng yè
qióng qióng
qióng biàn
qióng rèn
qióng zhōu
qióng dì
qióng zhī
qióng fū
qióng yīng
qióng zhī
qióng jiǎ
qióng zhī
qióng fēng
qióng biān
qióng mí
qióng piàn
qióng yù
qióng bēi
qióng nú
qióng xiū
qióng guī
qióng dì
qióng yīng
qióng zhēn
qióng sī
qióng yuè
qióng yuàn
qióng lí
qióng bì
qióng shí
qióng fēng
qióng jiāng
qióng cè
qióng shū
qióng è
qióng bāo
qióng kē
qióng jīn
qióng xìng
qióng zhōu
qióng gé
qióng xiāo
qióng hàn
qióng lóu
qióng jī
qióng tái
qióng fēi
qióng jìng
qióng shān
qióng zhū
qióng cǎi
qióng rǔ
qióng lín
qióng xuān
qióng pā
qióng qiān
qióng tián
qióng xiè
qióng bǎn
qióng sī
qióng ruǐ
qióng pèi
qióng é
qióng wén
qióng jī
qióng máo
qióng huái
qióng fāng
qióng sà
qióng mín
qióng zhī
qióng huā
qióng zhá
qióng hù
qióng kē
qióng léi
qióng shí
qióng jù
qióng shì
qióng mí
qióng dōu
qióng pǔ
qióng jū
qióng zhāng
qióng ruí
qióng yǔ
qióng yè
qióng yīn
qióng xuán
qióng dǎo
qióng hǎi
qióng cǎo
qióng ruò
qióng jí
qióng yíng
qióng shù
qióng gāo
qióng yàn
qióng yǎn
qióng jiǔ
qióng mí
qióng bǎn
qióng zhù
qióng bào
qióng xiāng
qióng zhī
qióng jué
qióng guǎn
qióng lì
qióng yǔ
qióng sì
qióng chán
qióng shāng
qióng yá
qióng chí
qióng yīng
qióng huá
qióng pù
qióng yáo
qióng xiù
qióng fū
qióng luán
qióng piān
qióng shū
qióng sū
qióng gǔ
qióng zān
qióng gōng
qióng sū
qióng zī
qióng jī
qióng fěn
qióng áo
qióng diàn
qióng fēi
qióng hán
qióng chǐ
qióng yīng
qióng gùn
jiāo fāng
fú fāng
xún fāng
gū fāng
dòu fāng
chěng fāng
liú fāng
lì fāng
sì fāng
shēng fāng
jìng fāng
wēi fāng
zhòng fāng
bì fāng
suì fāng
chuí fāng
chí fāng
zhēn fāng
yōu fāng
zhòng fāng
xiāng fāng
shí fāng
yáo fāng
yán fāng
zǐ fāng
tà fāng
yě fāng
yí fāng
yī fāng
xiān fāng
mù fāng
lín fāng
ruò fāng
jiàn fāng
yú fāng
qún fāng
huī fāng
chuán fāng
gān fāng
lái fāng
lán fāng
qiān fāng
qiǔ fāng
nián fāng
yàn fāng
hóng fāng
cán fāng
lìng fāng
liú fāng
qiū fāng
qīng fāng
shuǐ fāng
fēn fāng
nóng fāng
qióng fāng
chūn fāng
zhuī fāng
xié fāng
cóng fāng
⒈ 色泽如玉的香草。
引《楚辞·九歌·东皇太一》:“瑶席兮玉瑱,盍将把兮琼芳。”
王夫之通释:“芳草色如琼也。”
《乐府诗集·郊庙歌辞七·唐享先蚕乐章》:“桂筵开玉俎,兰圃赠琼芳。”
元王旭《游太清宫赋》:“取金鳞於层波,擷琼芳於中洲。”
郑泽《壬寅春日谒屈子祠》诗:“手把琼芳闲礼拜,江城春雨更增愁。”
⒉ 犹玉浆。
引唐卢照邻《中和乐九章·总歌》:“飡白玉兮饮琼芳,心思荃兮路阻长。”
⒊ 指琼花。 宋以后多指聚八仙花。参见“琼花”。
引宋赵师使《柳梢青·聚八仙花》词:“后土琼芳, 蓬莱仙伴,蕊纷香粟。”
⒋ 比喻雪花。
引唐李贺《十二月乐辞·十一月》:“宫城团回凛严光,白天碎碎堕琼芳。”
琼qióng(1)(名)美玉;泛指精美的东西:~瑶|~楼玉宇|玉液~浆。(2)(名)指琼崖(海南岛)或琼州(旧府名;在海南岛上;府治在今琼山县)。
芳读音:fāng芳fāng(1)(名)香:~香。(2)(名)美好的名声:流~百世。(3)(名)姓。