zhòng yāng
zhòng wàn
zhòng yán
zhòng pì
zhòng nù
zhòng nì
zhòng lǜ
zhòng chén
zhòng xíng
zhòng měi
zhòng ruò
zhòng zhì
zhòng jù
zhòng qín
zhòng zhù
zhòng shuō
zhòng nǚ
zhòng xīng
zhòng zhù
zhòng miào
zhòng dú
zhòng gōng
zhòng pǐ
zhòng mù
zhòng xíng
zhòng cái
zhòng fēng
zhòng rén
zhòng shì
zhòng shǐ
zhòng wàng
zhòng dì
zhòng dié
zhòng jiè
zhòng guǎng
zhòng fù
zhòng fù
zhòng gōng
zhòng fāng
zhòng shì
zhòng chú
zhòng qiáng
zhòng yì
zhòng niàn
zhòng dòu
zhòng hù
zhòng qī
zhòng kǒu
zhòng méng
zhòng huì
zhòng liú
zhòng dí
zhòng shèng
zhòng guò
zhòng chú
zhòng jū
zhòng xián
zhòng jiā
zhòng qǔ
zhòng xīn
zhòng pā
zhòng jí
zhòng néng
zhòng běn
zhòng huì
zhòng shēng
zhòng zhòng
zhòng bāng
zhòng jì
zhòng guǎ
zhòng hé
zhòng huàn
zhòng bàng
zhòng mín
zhòng shì
zhòng xué
zhòng wù
zhòng huǒ
zhòng qīng
zhòng huò
zhòng chǐ
zhòng fēng
zhòng duō
zhòng shù
zhòng huǐ
zhòng míng
zhòng zhēn
zhòng fǔ
zhòng qiào
zhòng guǎn
zhòng nú
zhòng shǎo
zhòng shì
zhòng zhōng
zhòng qì
zhòng hé
zhòng fǔ
zhòng huān
zhòng cǎo
zhòng mù
zhòng nèi
zhòng fēi
zhòng lùn
zhòng biàn
yě fāng
shí fāng
yī fāng
zhēn fāng
bì fāng
qiān fāng
yàn fāng
zhòng fāng
xiān fāng
liú fāng
zhuī fāng
lán fāng
xún fāng
lì fāng
tà fāng
jiàn fāng
yí fāng
liú fāng
wēi fāng
qiǔ fāng
lái fāng
gū fāng
huī fāng
yōu fāng
lìng fāng
sì fāng
jiāo fāng
cán fāng
ruò fāng
jìng fāng
nián fāng
gān fāng
chuí fāng
hóng fāng
mù fāng
qīng fāng
nóng fāng
chuán fāng
shēng fāng
xié fāng
shuǐ fāng
fú fāng
yán fāng
suì fāng
yú fāng
chūn fāng
lín fāng
fēn fāng
qióng fāng
xiāng fāng
zǐ fāng
qún fāng
chěng fāng
zhòng fāng
chí fāng
yáo fāng
qiū fāng
cóng fāng
dòu fāng
⒈ 草木的香气。
引《文选·宋玉<风赋>》:“迴穴衝陵,萧条众芳。”
刘良注:“萧条然散众芳之气也。”
汉枚乘《七发》:“众芳芬鬱,乱於五风。”
南朝梁武帝《孝思赋》:“木散百华,草列众芳。”
⒉ 百花。
引唐杜甫《叹庭前甘菊花》诗:“篱边野外多众芳,采擷细琐升中堂。”
宋林逋《山园小梅》诗:“众芳摇落独暄妍,占尽风情向小园。”
清钱澄之《梅花》诗:“众芳久寂寞,赖汝照乾坤。”
⒊ 比喻各种贤能的人。
引《楚辞·离骚》:“昔三后之纯粹兮,固众芳之所在。”
王逸注:“众芳,喻羣贤。”
《楚辞·离骚》:“虽萎絶其亦何伤兮,哀众芳之芜秽。”
⒋ 比喻一般的人。
引《文选·宋玉<九辩>》:“以为君独服此蕙兮,羌无以异於众芳。”
吕向注:“乃无异於众人之心。”
众zhòng(1)(形)本义:多;许多:多;许多(2)(名)许多人:~生|听~。
芳读音:fāng芳fāng(1)(名)香:~香。(2)(名)美好的名声:流~百世。(3)(名)姓。