sōng jiě
yí jiě
gǔ jiě
zhuī jiě
què jiě
xiáng jiě
liáo jiě
bǎng jiě
jūn jiě
huì jiě
píng jiě
huà jiě
kuān jiě
fěng jiě
pōu jiě
bá jiě
huì jiě
huò jiě
ān jiě
nán jiě
cāi jiě
jiǔ jiě
miǎn jiě
suān jiě
wú jiě
zhāng jiě
wěi jiě
jīng jiě
xìn jiě
chāi jiě
qiān jiě
róng jiě
wèi jiě
bīng jiě
biǎo jiě
jiàng jiě
wù jiě
huī jiě
chōu jiě
biàn jiě
yǐn jiě
mài xiè
lèi jiě
quàn jiě
tiáo jiě
qiū jiě
xī jiě
zhī jiě
xuǎn jiě
wǎ jiě
le jiě
tuì jiě
bīng jiě
fēn jiě
zhí jiě
fěi jiě
wù jiě
shēn jiě
lí jiě
jiàn jiě
xīn jiě
jí jiě
zhèng jiě
jī jiě
dùn jiě
fú jiě
yù jiě
cháo jiě
liǎo jiě
róng jiě
xíng jiě
dài jiě
tǐ jiě
yì jiě
tóu jiě
gào jiě
èr jiě
huǎn jiě
fǔ jiě
bàn jiě
tú jiě
huì jiě
mù jiě
ráng jiě
qiān jiě
néng jiě
guāng jiě
wèi jiě
tíng jiě
lèi jiě
biào jiě
qiú jiě
zhǐ jiě
jié jiě
róng jiě
fēi jiě
xuán jiě
xué jiě
xíng jiě
biàn jiě
ná jiě
lǚ jiě
cuò jiě
dá jiě
píng jiě
zuò jiě
miù jiě
mǎn jiě
há jiě
lùn jiě
zhēng jiě
de jiě
jù jiě
sǎo jiě
liàng jiě
mò jiě
shén jiě
hé jiě
dài jiě
jiān jiě
diǎn jiě
tōng jiě
chéng jiě
fèi jiě
cuàn jiě
xiàn jiě
jiù jiě
yìng jiě
wù jiě
zhā jiě
shì jiě
guǎng jiě
fā jiè
tuī jiě
xiǎo jiě
léi jiě
biǎn jiě
zhù jiě
shuō jiě
xiāo jiě
shuǐ jiě
bēng jiě
kuí jiě
qǔ jiě
dà jiě
shī jiě
kuò jiě
miào jiě
zhī jiě
gǔ jiě
míng jiě
shí jiě
zhī jiě
diàn jiě
sī jiě
shōu jiě
luán jiě
shé jiě
pàn jiě
hù jiě
lǐ jiě
zhù jiě
xī jiě
cháng jiě
lǐng jiě
jiǎng jiě
cí jiě
sàn jiě
zì jiě
quán jiě
guān jiě
xiǎo jiě
cōng jiě
jī jiě
pái jiě
pò jiě
bó jiě
xié jiě
qū jiě
jǔ jiě
xī jiě
piān jiě
tiān jiě
shū jiě
pì jiě
wù jiě
jiē jiě
diǎn jiě
kōng jiě
huàn jiě
kāi jiě
àn jiě
sì jiě
hù jiě
wén jiě
yā jiè
bàn jiě
bō jiě
tǐng jiě
tí jiě
fàng jiě
méi jiě
jiǎng jiě
tuō jiě
qiú jiě
bó jiě
dì jiè
xián jiě
qí jiě
niǔ jiě
zǒu jiě
xùn jiě
zhī jiě
xié jiě
shū jiě
zhāo jiě
shěng jiě
chí jiě
yíng jiě
qù jiě
shú jiě
xiāo jiě
mǎ jiě
bù jiě
bié jiě
é jiě
dú jiě
shēn jiě
⒈ 开导劝解。 《资治通鉴·唐太宗贞观六年》:“同州刺史尉迟敬德预宴,有班在其上者, 敬德怒曰:‘汝何功,坐我上!’ 任城王道宗次其下,諭解之。
引敬德拳殴道宗,目几眇。”
宋司马光《太常少卿司马府君墓志铭》:“愚弱失理者,徐为諭解,往往晓悟欣悦,輟讼而去。”
谕yù(动)告诉;吩咐(旧时用于上级对下级或长辈对晚辈)。〈古〉又同‘喻’:~知|面~|上~。
解读音:jiě,jiè,xiè[ jiě ]1. 剖开,分开:解剖。分解。瓦解。解体。
2. 把束缚着、系着的东西打开:解开。解甲归田。解囊相助。
3. 除去,除,废除,停止:解放(a.使广大人民群众脱离压迫;b.解除束缚而得到自由)。解除。解饿。解乏。解惑。解疑。解围。解脱。解雇。解聘。解散。解毒。
4. 溶化:溶解。解冻。
5. 讲明白,分析说明:解释。解析。解说。劝解。解嘲。
6. 懂,明白:理解。见解。
7. 调和,处理:解决。和解。调(tiáo )解。排解。
8. 高兴,开心:解颜而笑。
9. 排泄:解手。
10. 代数方程中未知数的值。
11. 演算方程式:解方程。
12. 文体的一种,如韩愈《进学解》。