chí rì
chí líng
chí mù
chí shǐ
chí chù
chí bēn
chí zhǐ
chí yuán
chí xiǎng
chí chéng
chí chuán
chí xiàn
chí yì
chí wàng
chí jiè
chí chén
chí tián
chí chē
chí yǐng
chí chéng
chí fēng
chí hàn
chí háo
chí tuān
chí jì
chí qiú
chí mào
chí míng
chí qí
chí róu
chí jiào
chí bīng
chí shén
chí liú
chí yào
chí fū
chí shēng
chí yì
chí huáng
chí biàn
chí zǒu
chí pèi
chí bì
chí dàng
chí wù
chí xīn
chí bù
chí wù
chí tū
chí yǎn
chí xiǎng
chí bǔ
chí mù
chí zhú
chí chěng
chí mìng
chí zhì
chí qū
chí nián
chí diàn
chí jìng
chí yào
chí sī
chí zhān
chí liàn
chí yǒng
chí yān
chí yì
chí cí
chí huī
chí kōng
chí jiǎo
chí qín
chí niàn
chí liè
chí shū
chí hán
chí qū
chí xíng
chí xì
chí fāng
chí qīn
chí mǎ
chí qíng
chí shī
chí jié
chí zōng
chí xí
chí qū
chí xiáng
chí sì
chí yào
chí shuō
chí dào
chí guǎn
chí huà
chí pǎo
chí shuǎng
chí qǐ
chí kěn
chí yǒng
chí guāng
chí shù
chí qū
chí yù
chí chì
chí huái
chí fù
chí zhòu
chí huī
chí kòng
chí qū
chí jīng
chí yì
chí duò
chí xiá
chí jūn
chí yǎng
chí jiān
chí shè
chí xí
chí yì
chí jǐng
chí téng
chí fàn
chí bō
chí zhì
chí báo
chí shǐ
chí sù
chí bá
驰骋chíchěng
(1) 骑马奔跑;奔驰
例驰骋原野英gallop(2) 自由地或随意地到处走动;漫游
例要.砸断镣铐,使人的精神可以自由地驰骋英expatiate⒈ 纵马疾驰;奔驰。
引《周礼·考工记·輈人》:“终日驰骋,左不楗,行数千里,马不契需。”
《楚辞·离骚》:“乘骑驥以驰骋兮,来吾道夫先路。”
唐李绛《和裴相国答张秘书赠马诗》:“纵横逸气寧称力,驰骋长途定出羣。”
明李梦阳《猎雪曲》:“驰骋復徊徘,掉臂角弓开。”
清马维翰《蚤发侜浦》诗:“首言慎起居,次言远驰骋。”
魏巍《东方》第五部第三章:“不管敌机多么猖狂,公路上的车辆照旧扬着飞尘不绝地驰骋。”
⒉ 驰射;田猎。
引《管子·四称》:“獠猎毕弋,暴遇诸父,驰骋无度,戏乐笑语。”
《吕氏春秋·任教》:“君臣扰乱,上下不分别,虽闻曷闻,虽见曷见,虽知曷知,驰骋而因耳矣。”
高诱注:“驰骋,田猎也。”
明刘基《裕轩记》:“歌舞靡漫不为淫,弋猎驰骋不为荒。”
⒊ 奔竞;追逐。
引《汉书·薛宣朱博传赞》:“博驰骋进取,不思道德,已亡可言。”
宋曾巩《库部员外郎知临江军范君墓志铭》:“而士在閭巷之间者,用力於空文,居朝廷者,驰骋於虚名,以譁世取宠。”
《西湖佳话·葛岭仙迹》:“我看长兄神情英发,当驰骋於仕路中,为何有閒工夫寻山问水,做此寂寞之事?”
⒋ 指在某个领域纵横自如,能充分发挥才能。
引《汉书·司马迁传赞》:“亦其涉猎者广博,贯穿经传,驰骋古今,上下数千载间,斯以勤矣。”
元耶律楚材《和南质张学士敏之见赠》之一:“笔阵文塲宽且绰,驰骋看君能矍鑠。”
徐迟《哥德巴赫猜想》四:“他在抽象的领域里驰骋得多么自由自在!”
⒌ 犹役使。
引《老子》:“天下之至柔,驰骋天下之至坚。”
⒍ 犹奔放。
引宋叶适《<巽岩集>序》:“自有文字以来,名世数十,大抵以笔势纵放,凌厉驰骋为极功。”
元刘祁《归潜志》卷五:“王翰林彪,字武叔,大兴人, 贞祐五年经义魁也。为文颇驰骋波澜。”
⒎ 历观;放视。
引《文选·嵇康<养生论>》:“驰骋常人之域,故有一切之寿。”
吕延济注:“驰骋,犹歷观也。”
唐司空图《议华夷》:“而近朝有心於经制者, 杜司徒之治道, 李安邑之地志, 元中书之安边,不谓不驰骋於古今成败之际也。”
⒏ 显扬;显示。
引明宋濂《龙门子凝道记下·段干微第一》:“徒以辞章议论驰骋於一时,盖其所失也。”
明李贽《杨修》:“修亦每於操前驰骋聪明,则修之不善韜晦,自宜取败。”
⒐ 形容得意。
引宋曾巩《洪渥传》:“久之,乃得官,官不自驰骋。”
金王若虚《文辨》:“夫以一日千里之势,随物赋形之能,而理尽輒止,未尝以驰骋自喜。”
金王若虚《进士彭子升墓志》:“忘形莫逆,为兄弟交,年壮气鋭,驰骋於一时。”
骑马奔驰。
如:「他驰骋文坛数十年。」
驰chí(1)(动)赶马快跑;(车马等;使车马等)跑得很快:~逐|飞~而过|风~电掣。(2)(动)传播:~名|~誉(名声传播得很远)。(3)(动)〈书〉(心神)向往:神~|~想。
骋读音:chěng骋chěng(1)(动)〈书〉跑。(2)(动)〈书〉放开。