chí yì
chí sī
chí yǐng
chí tián
chí xiáng
chí duò
chí xí
chí hàn
chí xiá
chí xì
chí huī
chí jūn
chí biàn
chí niàn
chí dào
chí huī
chí chéng
chí jīng
chí kěn
chí shū
chí bēn
chí shuǎng
chí sù
chí chén
chí shè
chí shēng
chí chuán
chí shǐ
chí jǐng
chí yǎng
chí téng
chí zōng
chí dàng
chí yì
chí yì
chí fāng
chí rì
chí chù
chí shuō
chí qiú
chí fū
chí chéng
chí bīng
chí qū
chí shī
chí tuān
chí yǎn
chí jì
chí yù
chí zhì
chí nián
chí chěng
chí zhì
chí pǎo
chí jìng
chí shù
chí xiǎng
chí xīn
chí mù
chí bì
chí shǐ
chí yǒng
chí guāng
chí tū
chí bǔ
chí yào
chí shén
chí liàn
chí jiè
chí bá
chí qíng
chí jié
chí sì
chí huái
chí liú
chí chē
chí diàn
chí liè
chí zhǐ
chí zhān
chí xiàn
chí wù
chí fàn
chí jiān
chí hán
chí yān
chí qū
chí zǒu
chí yào
chí kòng
chí mào
chí róu
chí mǎ
chí bù
chí qū
chí qín
chí zhòu
chí wàng
chí xiǎng
chí líng
chí yào
chí fēng
chí xí
chí fù
chí bō
chí mìng
chí cí
chí qǐ
chí yì
chí yì
chí yuán
chí chì
chí jiào
chí báo
chí guǎn
chí míng
chí kōng
chí háo
chí pèi
chí mù
chí yǒng
chí wù
chí xíng
chí jiǎo
chí qīn
chí zhú
chí huà
chí qū
chí huáng
chí qū
chí qí
驰骛chíwù
(1) 奔走趋赴
例忽驰骛以追逐兮。——《楚辞·离骚》例东西南北,驰骛(.好工具)往来。——《汉书·司马相如传》英move swiftly;speed⒈ 亦作“驰鶩”。
⒉ 疾驰;奔腾。
引《逸周书·文傅解》:“畈渔以时,童不夭胎,马不驰騖,土不失宜。”
《楚辞·东方朔<七谏·自悲>》:“驾青龙以驰騖兮,班衍衍之冥冥。”
王逸注:“言极疾也。”
三国魏曹植《节游赋》:“遂驾言而出游,步北园而驰騖。”
南朝梁江淹《青苔赋》:“悲凹嶮兮,唯流水而驰騖。”
唐独孤及《唐故殿中侍御史赠考功郎中萧府君文章集录序》:“方将乘惊风以驰騖,视青云如咫尺,天道何喜而无报?”
清李霨《枫岭》诗:“驰騖违所往,邅迴增忧色。”
⒊ 奔走;奔竞。
引《史记·李斯列传》:“今秦王欲吞天下,称帝而治,此布衣驰騖之时而游説者之秋也。”
唐独孤及《送张泳赴举入关序》:“彼驰鶩乎士林者,鲜不争九流之胜负,徇三川之声利。”
明何景明《饮酒》诗:“寄言驰鶩子,从今任去留。”
清唐孙华《卧闻鸡鸣》诗:“身外驰騖息,胸中块礧平。”
⒋ 指在某个领域纵横自如,并有所建树。
引《史记·司马相如列传》:“故驰騖乎兼容并包,而勤思乎参天贰地。”
唐刘知几《史通·探赜》:“按史之於书也,有其事则记,无其事则闕, 马迁之驰騖今古,上下数千载,《春秋》已往,得其遗事者,盖唯首阳之二子而已。”
宋徐铉《奉酬度支陈员外》诗:“古来贤达士,驰鶩唯羣书。”
郑观应《盛世危言·技艺》:“秦汉以后,佛老盛行中国,才智之人皆驰騖於清净虚无之学。”
奔走、奔驰。
驰chí(1)(动)赶马快跑;(车马等;使车马等)跑得很快:~逐|飞~而过|风~电掣。(2)(动)传播:~名|~誉(名声传播得很远)。(3)(动)〈书〉(心神)向往:神~|~想。
骛读音:wù骛wù同“务”。