yuān yuǎn
yuān hóng
yuān shí
yuān hǎi
yuān yú
yuān yǒng
yuān zhōng
yuān fú
yuān fù
yuān yuè
yuān jì
yuān wū
yuān què
yuān yì
yuān jì
yuān yún
yuān yuè
yuān chōng
yuān qiú
yuān xìn
yuān jìn
yuān bó
yuān tú
yuān liàng
yuān dòng
yuān yú
yuān shěn
yuān mó
yuān qià
yuān yuán
yuān níng
yuān liàng
yuān tíng
yuān shuǐ
yuān chén
yuān jiàng
yuān yīng
yuān jìng
yuān biǎo
yuān hēi
yuān rú
yuān hán
yuān chú
yuān yì
yuān yuán
yuān mù
yuān mì
yuān shèng
yuān gǔ
yuān yì
yuān me
yuān huí
yuān jí
yuān hēi
yuān chún
yuān lìng
yuān miǎo
yuān xiàn
yuān tè
yuān yǎ
yuān fǔ
yuān wán
yuān yí
yuān miǎo
yuān yǒng
yuān xù
yuān tán
yuān zōu
yuān chán
yuān jìng
yuān mò
yuān pán
yuān tán
yuān bó
yuān yǒng
yuān hóng
yuān bì
yuān bīng
yuān lǎng
yuān zhàn
yuān dá
yuān jīn
yuān cái
yuān zé
yuān dài
yuān mó
yuān shēn
yuān hào
yuān lún
yuān mì
yuān móu
yuān jīng
yuān jìng
yuān dàn
yuān kuàng
yuān tài
yuān guǎng
yuān yòu
yuān zōng
yuān yuán
yuān yuān
xiān yuán
zhēn yuán
shuì yuán
táo yuán
chán yuán
gēn yuán
huí yuán
dǎo yuán
lái yuán
bīng yuán
yǎng yuán
líng yuán
féng yuán
bō yuán
sù yuán
rè yuán
yǔ yuán
shuǐ yuán
zhòng yuán
yīn yuán
quán yuán
běn yuán
féi yuán
zī yuán
néng yuán
kuàng yuán
jùn yuán
cí yuán
fā yuán
dào yuán
guāng yuán
guān yuán
hé yuán
zhèn yuán
hóng yuán
xuán yuán
jí yuán
qián yuán
huán yuán
yuān yuán
lǐ yuán
lì yuán
kè yuán
tàn yuán
bié yuán
sù yuán
zī yuán
bǎi yuán
tóng yuán
huò yuán
lái yuán
diàn yuán
bì yuán
shī yuán
cí yuán
jiǔ yuán
mì yuán
fù yuán
diàn yuán
bìng yuán
chún yuán
fǎ yuán
mén yuán
zǐ yuán
qīng yuán
rè yuán
gǎo yuán
zhèng yuán
qǐ yuán
cái yuán
chún yuán
jī yuán
shū yuán
hóng yuán
qióng yuán
kāi yuán
dào yuán
huǒ yuán
渊源yuānyuán
(1) 源流,本原
例测其渊源,览其清浊,未有厉俗独行若宁者也。——《三国志·管宁传》例事物渊源英source;origin⒈ 水的源头。比喻事物的本原。
引《汉书·董仲舒传赞》:“仲舒遭汉承秦灭学之后,《六经》离析,下帷发愤,潜心大业,令后学者有所统壹,为羣儒首,然考其师友渊源所渐,犹未及乎游夏,而曰筦晏弗及, 伊吕不加,过矣。”
晋葛洪《抱朴子·微旨》:“夫根荄不洞地,而求柯条干云,渊源不泓窈,而求汤流万里者,未之有也。”
宋苏轼《复改科赋》:“探经义之渊源,是非纷若;考辞章之声律,去取昭然。”
清俞正燮《癸巳类稿·<唐律疏议>跋》:“唐律本隋,由魏而周而隋,有渊源也。”
郁达夫《文学上的阶级斗争》:“文学上的阶级斗争,若要追求它的渊源,也与人类一样的古。”
⒉ 指学业上的相师承。
引《宋书·隐逸传·雷次宗》:“于时师友渊源,务训弘道,外慕等夷,内怀悱发。”
宋秦观《辞史官表》:“若非承父兄之教詔,世守其言;则必积师友之渊源,材克厥职。”
明李贽《藏书·德业儒臣前论》:“虽师友渊源,莫详次第,而仅存什一,要当知道无絶续,人具隻眼云耳。”
梁启超《中国学术思想变迁之大势》第四章第一节:“﹝太史公﹞《自序》称‘吾闻诸董生曰’云云,盖史公於董子必有渊源也。”
⒊ 犹关系,联系。
引鲁迅《坟·从胡须说到牙齿》:“欧美的文明人讳言下体以及和下体略有渊源的事物。”
茅盾《多角关系》五:“谢晋寿和兄弟的渊源似乎不比寻常。”
郭沫若《洪波曲》第十一章四:“他和立群,可又算得别有渊源了。”
⒋ 深邃,深广。
引《后汉书·班固传》:“屡访羣儒,諭咨故老,与之乎斟酌道德之渊源,肴覈仁义之林藪,以望元符之臻焉。”
李贤注:“渊源,林藪,喻深邃也。”
唐吕岩《满庭芳》词:“大道渊源,高真隐祕。风流岂可知闻?”
宋王得臣《麈史·睿谟》:“神宗皇帝,圣学渊源,莫窥涯涘。”
明王玉峰《焚香记·饯别》:“难道终身贫贱?他学问渊源,今科拟将僊桂攀。”
水的源头。
渊yuān(1)(名)深水;潭:深~。(2)(形)深:~泉|~博。(3)(Yuān)姓。
源读音:yuán源yuán(1)(名)水流起头的地方:河~|泉~|发~。(2)(名)来源:货~|资~。