cí àn
cí zuò
cí guān
cí chuán
cí mìng
cí chàn
cí chǎng
cí yì
cí sòng
cí shǒu
cí zhǔ
cí biàn
cí tǔ
cí jiān
cí yuán
cí shì
cí tán
cí qióng
cí yuàn
cí lìng
cí bǐ
cí xìng
cí zhuì
cí yīng
cí yǎn
cí pài
cí xù
cí zǎo
cí juàn
cí bǐng
cí chén
cí tíng
cí yǒu
cí zhàng
cí cán
cí shǐ
cí guǎn
cí tǐ
cí jiā
cí huì
cí yì
cí jìn
cí hǎi
cí yán
cí yǔ
cí fèi
cí xiàng
cí sè
cí mào
cí shǒu
cí pái
cí fàn
cí zǔ
cí mó
cí diào
cí zhí
cí wěi
cí hàn
cí mén
cí pǔ
cí zhǐ
cí yuán
cí sù
cí cǎi
cí jù
cí dié
cí xíng
cí yè
cí wéi
cí qióng
cí yè
cí bō
cí zhāng
cí zhuàng
cí lǐ
cí sù
cí yuē
cí huà
cí qǔ
cí gǔ
cí fù
cí fǎ
cí tiáo
cí zhǐ
cí huáng
cí méng
cí ér
cí jiàng
cí huá
cí xué
cí fǔ
cí zhǐ
cí jìng
cí yīn
cí fēng
cí xīn
cí fēng
cí cáo
cí yuán
cí yòu
cí shǔ
cí wèi
cí tóu
cí xùn
cí shì
cí jiān
cí lín
cí jié
cí pǐ
cí biàn
cí zú
cí kè
cí wén
cí fēng
cí cǎi
cí gé
cí liú
cí kù
cí tú
cí pǐn
cí qiāng
cí lǜ
cí è
cí diǎn
cí tǒng
cí lèi
cí zhì
cí yǎ
cí xiān
cí tǒng
cí mù
cí yuán
cí yù
cí xióng
cí bó
cí kē
cí zhá
cí xiàng
cí zhì
cí tí
cí xiàng
cí yǐn
cí yú
cí yùn
cí cái
cí guāi
cí jià
cí shè
cí jì
cí zōng
cí jí
cí qì
cí gēn
cí shuō
cí zōng
cí míng
cí rén
cí yì
cí yì
táo yuán
dào yuán
jùn yuán
lì yuán
shuǐ yuán
gēn yuán
dǎo yuán
sù yuán
shū yuán
dào yuán
fǎ yuán
lǐ yuán
huí yuán
qīng yuán
yǎng yuán
mì yuán
chán yuán
huò yuán
zhèng yuán
diàn yuán
rè yuán
chún yuán
líng yuán
féng yuán
kāi yuán
shī yuán
zhòng yuán
zī yuán
xiān yuán
yīn yuán
shuì yuán
mén yuán
cí yuán
gǎo yuán
bǎi yuán
guān yuán
zǐ yuán
qióng yuán
cí yuán
hóng yuán
qǐ yuán
yǔ yuán
bīng yuán
féi yuán
yuān yuán
guāng yuán
hé yuán
zī yuán
fù yuán
bō yuán
huán yuán
diàn yuán
huǒ yuán
jī yuán
jiǔ yuán
quán yuán
sù yuán
hóng yuán
lái yuán
bìng yuán
tàn yuán
jí yuán
kè yuán
kuàng yuán
tóng yuán
chún yuán
rè yuán
cái yuán
zhèn yuán
bì yuán
lái yuán
bié yuán
fā yuán
běn yuán
qián yuán
zhēn yuán
néng yuán
xuán yuán
词源cíyuán
(1) 语言成为(如一个词或词素)的历史、来源(常包括其史前史),从该语言成分在语言中最早出现的记载追溯其语音、书写和词义的发展;追溯它从一种语言转变为另一种语言的过程;分析拼成它的组成部分;鉴定它在其他语言中的同源词,或者追溯它及其同源词在一种有记载的或假设的祖系语言中的共同的祖传形式
英etymology⒈ 喻滔滔不绝的文词。
引南朝梁沉约《为齐竟陵王发讲疏》:“而词源海广,理涂灵奥。”
唐杜甫《醉歌行》:“词源倒流三峡水,笔阵独扫千人军。”
清曾国藩《送周文泉大令之官城武》诗:“词源一泻不得休,往往巉巖杂婉孌。”
⒉ 词的起源。词,指长短句。
引清纳兰性德《填词》诗:“词源远过诗律近,拟古乐府特加润。”
⒊ 语词的源头。在旧辞书中,《辞源》在语词溯源上有开创之功。
比喻文词层出不穷,有如水源。
词cí(1)(名)语言中最小的有意义的能自由运用的单位:~语。(2)(名)说话或诗歌、戏剧、文章中的语句:歌~。(3)(名)一种长短句押韵的诗体;由五、七言诗和民歌发展而成。形成于唐代;盛行于宋代。
源读音:yuán源yuán(1)(名)水流起头的地方:河~|泉~|发~。(2)(名)来源:货~|资~。