gāng gěng
gāng zhèng
gāng chóng
gāng yán
gāng jié
gāng ài
gāng yù
gāng bào
gāng lǔ
gāng biàn
gāng wǔ
gāng jiǎn
gāng tǔ
gāng dà
gāng gāng
gāng kǎi
gāng jù
gāng liè
gāng tiáo
gāng zǐ
gāng shū
gāng měng
gāng xìng
gāng zhì
gāng jié
gāng hěn
gāng lián
gāng xìng
gāng jié
gāng guài
gāng fāng
gāng hěn
gāng hàn
gāng róu
gāng hǎo
gāng jùn
gāng tǐng
gāng ào
gāng guà
gāng cái
gāng bì
gāng zhì
gāng qí
gāng jiǎn
gāng chā
gāng jiǎ
gāng lì
gāng cái
gāng míng
gāng shí
gāng rěn
gāng duàn
gāng biǎn
gāng qì
gāng dǎn
gāng háo
gāng tǔ
gāng cháng
gāng mǐn
gāng kǒu
gāng shū
gāng hěn
gāng xiǎn
gāng juàn
gāng piāo
gāng gěng
gāng qián
gāng qiáng
gāng guǎng
gāng liè
gāng dì
gāng yìng
gāng zhī
gāng liàng
gāng cái
gāng tǐ
gāng rán
gāng guà
gāng ào
gāng dān
gāng jí
gāng yì
gāng xìng
gāng fēng
gāng mǎo
gāng kè
gāng jiān
gāng shé
gāng qiǎo
gāng lüè
gāng jì
gāng zhí
gāng rì
gāng jiè
gāng fèn
gāng tè
gāng mù
gāng léng
gāng qiē
gāng yǒng
gāng biàn
gāng zào
gāng xù
gāng gěng
gāng chén
gāng jìng
gāng zú
gāng jué
gāng jiàn
gāng zhuàng
gāng gé
gāng pǔ
gāng qiào
gāng bīng
gāng ruì
gāng jiǎn
gāng kù
gāng lì
gāng guǒ
gāng dé
gāng jié
gāng sāi
gāng dù
⒈ 犹刚愎。
引唐元结《张处士表》:“不然,则刚褊傲逸,与时世不合。”
宋苏轼《谢宣召入学士院状》:“知臣刚褊自用,虽有宽饶之狂;察臣招麾不移,庶几长孺之守。”
清顾炎武《春雨》诗:“年老更迂疏,制行復刚褊。”
刚gāng(1)(形)硬;坚强(跟‘柔’相对):~强|~直|他的性情太~。(2)(形)(Gānɡ)姓。(3)(副)恰好:不大不小;~合适。(4)(副)表示勉强达到某种程度;仅仅:清早出发的时候天还很黑;~能看出前面同志的背包。(5)(副)表示行动或情况发生在不久以前:他~从省里回来。|那时弟弟~学会走路。(6)(副)用在复句里;后面用“就”字呼应;表示两件事紧接:~过立春;天气就异乎寻常地热。
褊读音:biǎn褊biǎn(名)〈书〉狭小;狭隘。