刚风


刚风的组词


刚体

gāng tǐ

刚忍

gāng rěn

刚挺

gāng tǐng

刚朴

gāng pǔ

刚鲠

gāng gěng

刚勇

gāng yǒng

刚日

gāng rì

刚断

gāng duàn

刚前

gāng qián

刚耿

gāng gěng

刚忌

gāng jì

刚卯

gāng mǎo

刚敏

gāng mǐn

刚獝

gāng xù

刚介

gāng jiè

刚纔

gāng cái

刚明

gāng míng

刚武

gāng wǔ

刚风

gāng fēng

刚正

gāng zhèng

刚隘

gāng ài

刚性

gāng xìng

刚疎

gāng shū

刚猛

gāng měng

刚悻

gāng xìng

刚梗

gāng gěng

刚特

gāng tè

刚大

gāng dà

刚棱

gāng léng

刚壮

gāng zhuàng

刚犷

gāng guǎng

刚蹇

gāng jiǎn

刚卞

gāng biàn

刚瘅

gāng dān

刚卤

gāng lǔ

刚简

gāng jiǎn

刚柔

gāng róu

刚洁

gāng jié

刚辩

gāng biàn

刚克

gāng kè

刚峻

gāng jùn

刚傲

gāng ào

刚兵

gāng bīng

刚虫

gāng chóng

刚度

gāng dù

刚好

gāng hǎo

刚严

gāng yán

刚齐

gāng qí

刚健

gāng jiàn

刚切

gāng qiē

刚廉

gāng lián

刚暴

gāng bào

刚亮

gāng liàng

刚忿

gāng fèn

刚才

gāng cái

刚謇

gāng jiǎn

刚悍

gāng hàn

刚躁

gāng zào

刚地

gāng dì

刚折

gāng shé

刚刚

gāng gāng

刚叉

gāng chā

刚口

gāng kǒu

刚吐

gāng tǔ

刚豪

gāng háo

刚胆

gāng dǎn

刚愎

gāng bì

刚直

gāng zhí

刚条

gāng tiáo

刚峭

gāng qiào

刚狠

gāng hěn

刚酷

gāng kù

刚肠

gāng cháng

刚辰

gāng chén

刚决

gāng jué

刚强

gāng qiáng

刚毅

gāng yì

刚质

gāng zhì

刚絜

gāng jié

刚石

gāng shí

刚气

gāng qì

刚只

gāng zhī

刚佷

gāng hěn

刚木

gāng mù

刚甲

gāng jiǎ

刚夬

gāng guài

刚烈

gāng liè

刚巧

gāng qiǎo

刚险

gāng xiǎn

刚然

gāng rán

刚玉

gāng yù

刚厉

gāng lì

刚锐

gāng ruì

刚鸷

gāng zhì

刚巨

gāng jù

刚罫

gāng guà

刚略

gāng lüè

刚褊

gāng biǎn

刚硬

gāng yìng

刚剽

gāng piāo

刚材

gāng cái

刚镞

gāng zú

刚戾

gāng lì

刚挂

gāng guà

刚土

gāng tǔ

刚慠

gāng ào

刚疏

gāng shū

刚婞

gāng xìng

刚狷

gāng juàn

刚讦

gāng jié

刚铠

gāng kǎi

刚塞

gāng sāi

刚急

gāng jí

刚格

gāng gé

刚果

gāng guǒ

刚劲

gāng jìng

刚鬣

gāng liè

刚很

gāng hěn

刚捷

gāng jié

刚方

gāng fāng

刚德

gāng dé

刚坚

gāng jiān

刚子

gāng zǐ


沓风

tà fēng

伤风

shāng fēng

斤风

jīn fēng

炎风

yán fēng

椒风

jiāo fēng

望风

wàng fēng

防风

fáng fēng

争风

zhēng fēng

威风

wēi fēng

暗风

àn fēng

凌风

líng fēng

便风

biàn fēng

迟风

chí fēng

革风

gé fēng

侈风

chǐ fēng

刚风

gāng fēng

海风

hǎi fēng

摇风

yáo fēng

遐风

xiá fēng

皇风

huáng fēng

系风

xì fēng

谈风

tán fēng

山风

shān fēng

路风

lù fēng

腊风

là fēng

定风

dìng fēng

赌风

dǔ fēng

通风

tōng fēng

关风

guān fēng

见风

jiàn fēng

高风

gāo fēng

逆风

nì fēng

乐风

lè fēng

凭风

píng fēng

生风

shēng fēng

徽风

huī fēng

苹风

píng fēng

松风

sōng fēng

习风

xí fēng

寒风

hán fēng

邪风

xié fēng

疾风

jí fēng

魔风

mó fēng

陋风

lòu fēng

食风

shí fēng

新风

xīn fēng

爽风

shuǎng fēng

临风

lín fēng

依风

yī fēng

调风

tiáo fēng

察风

chá fēng

协风

xié fēng

蜃风

shèn fēng

趋风

qū fēng

牌风

pái fēng

捆风

kǔn fēng

软风

ruǎn fēng

鼻风

bí fēng

腥风

xīng fēng

飂风

liù fēng

汤风

tāng fēng

变风

biàn fēng

暖风

nuǎn fēng

癞风

lài fēng

屏风

píng fēng

整风

zhěng fēng

劫风

jié fēng

雄风

xióng fēng

跌风

diē fēng

把风

bǎ fēng

热风

rè fēng

箕风

jī fēng

啸风

xiào fēng

神风

shén fēng

陵风

líng fēng

鷐风

chén fēng

薰风

xūn fēng

纠风

jiū fēng

梅风

méi fēng

融风

róng fēng

飙风

biāo fēng

节风

jié fēng

文风

wén fēng

列风

liè fēng

糖风

táng fēng

军风

jūn fēng

盐风

yán fēng

炼风

liàn fēng

恩风

ēn fēng

泽风

zé fēng

猋风

biāo fēng

祛风

qū fēng

酒风

jiǔ fēng

喝风

hē fēng

昌风

chāng fēng

飘风

piāo fēng

清风

qīng fēng

搧风

shān fēng

淫风

yín fēng

民风

mín fēng

古风

gǔ fēng

蓼风

liǎo fēng

豪风

háo fēng

青风

qīng fēng

抖风

dǒu fēng

楚风

chǔ fēng

学风

xué fēng

岚风

lán fēng

熟风

shú fēng

火风

huǒ fēng

云风

yún fēng

守风

shǒu fēng

探风

tàn fēng

儒风

rú fēng

厉风

lì fēng

焚风

fén fēng

南风

nán fēng

扬风

yáng fēng

躲风

duǒ fēng

祖风

zǔ fēng

驶风

shǐ fēng

犯风

fàn fēng

常风

cháng fēng

鞴风

bèi fēng

斜风

xié fēng

顔风

yán fēng

男风

nán fēng

末风

mò fēng

偃风

yǎn fēng

飞风

fēi fēng

迎风

yíng fēng

冲风

chōng fēng

贼风

zéi fēng

樵风

qiáo fēng

弊风

bì fēng

驰风

chí fēng

迵风

dòng fēng

鲜风

xiān fēng

枯风

kū fēng

欧风

ōu fēng

先风

xiān fēng

徂风

cú fēng

翾风

xuān fēng

趁风

chèn fēng

开风

kāi fēng

浇风

jiāo fēng

看风

kàn fēng

暴风

bào fēng

黑风

hēi fēng

迷风

mí fēng

诗风

shī fēng

考风

kǎo fēng

晓风

xiǎo fēng

冬风

dōng fēng

传风

chuán fēng

香风

xiāng fēng

泠风

líng fēng

装风

zhuāng fēng

谨风

jǐn fēng

省风

shěng fēng

摔风

shuāi fēng

下风

xià fēng

武风

wǔ fēng

阴风

yīn fēng

秋风

qiū fēng

严风

yán fēng

飔风

sī fēng

知风

zhī fēng

反风

fǎn fēng

漏风

lòu fēng

推风

tuī fēng

道风

dào fēng

嘲风

cháo fēng

搏风

bó fēng

扯风

chě fēng

逞风

chěng fēng

中风

zhòng fēng

肠风

cháng fēng

麦风

mài fēng

隙风

xì fēng

重风

zhòng fēng

追风

zhuī fēng

撒风

sā fēng

真风

zhēn fēng

了风

le fēng

盗风

dào fēng

吹风

chuī fēng

谷风

gǔ fēng

戗风

qiāng fēng

化风

huà fēng

晨风

chén fēng

病风

bìng fēng

怀风

huái fēng

驭风

yù fēng

希风

xī fēng

托风

tuō fēng

溯风

sù fēng

暄风

xuān fēng

郑风

zhèng fēng

九风

jiǔ fēng

门风

mén fēng

祭风

jì fēng

观风

guān fēng

瘫风

tān fēng

闻风

wén fēng

攒风

zǎn fēng

起风

qǐ fēng

洋风

yáng fēng

戕风

qiāng fēng

趣风

qù fēng

捽风

zuó fēng

扶风

fú fēng

盲风

máng fēng

向风

xiàng fēng

雌风

cí fēng

同风

tóng fēng

冷风

lěng fēng

遡风

sù fēng

冻风

dòng fēng

熛风

biāo fēng

被风

bèi fēng

景风

jǐng fēng

轻风

qīng fēng

贻风

yí fēng

排风

pái fēng

贾风

jiǎ fēng

颿风

fān fēng

北风

běi fēng

国风

guó fēng

眇风

miǎo fēng

闺风

guī fēng

从风

cóng fēng

轮风

lún fēng

温风

wēn fēng

朔风

shuò fēng

醺风

xūn fēng

惠风

huì fēng

霜风

shuāng fēng

可风

kě fēng

顺风

shùn fēng

吸风

xī fēng

分风

fèn fēng

幈风

píng fēng

丕风

pī fēng

幼风

yòu fēng

痴风

chī fēng

颠风

diān fēng

斗风

dòu fēng

迅风

xùn fēng

赑风

bì fēng

瞭风

liǎo fēng

过风

guò fēng

迁风

qiān fēng

纯风

chún fēng

露风

lòu fēng

结风

jié fēng

吟风

yín fēng

惊风

jīng fēng

张风

zhāng fēng

泼风

pō fēng

搐风

chù fēng

王风

wáng fēng

醇风

chún fēng

恒风

héng fēng

心风

xīn fēng

帆风

fān fēng

使风

shǐ fēng

抟风

tuán fēng

雅风

yǎ fēng

跑风

pǎo fēng

行风

xíng fēng

倒风

dào fēng

走风

zǒu fēng

箭风

jiàn fēng

德风

dé fēng

上风

shàng fēng

幽风

yōu fēng

讬风

tuō fēng

竹风

zhú fēng

八风

bā fēng

杀风

shā fēng

候风

hòu fēng

御风

yù fēng

哀风

āi fēng

春风

chūn fēng

细风

xì fēng

霾风

mái fēng

左风

zuǒ fēng

肃风

sù fēng

豳风

bīn fēng

周风

zhōu fēng

遭风

zāo fēng

作风

zuò fēng

殊风

shū fēng

刀风

dāo fēng

出风

chū fēng

随风

suí fēng

终风

zhōng fēng

陆风

lù fēng

喉风

hóu fēng

上一组词:刚简
下一组词:刚吐

更多刚的组词

刚风的意思


词语解释:

刚风gāng fēng

(1) 道家称天空极高处的风,现在有时用来指强烈的风

例刚风误送到蓬莱,昔种琪花今已开。——宋·刘克庄《梦馆宿》英wind in the upper space

引证解释:

⒈ 罡风。高天强劲的风。

引唐顾况《曲龙山歌》之二:“愿逐刚风骑吏旋,起居按摩参寥天。”
《朱子语类》卷二:“高山无霜露,却有雪……道家有‘高处有万里刚风’之説,便是那里。”
宋范成大《玉华楼夜醮》诗:“紫云澒洞千柱浮,刚风八面寒颼飀。”
瞿秋白《铁花》:“好一似铜松拂着刚风,我真爱上了,舍却不忍。”

⒉ 指西风。

引《灵枢经·九宫八风》:“从西方来名曰刚风。其伤人也,内舍於肺,外在於皮肤。其气主为燥风。”

国语词典:

道家称高空强劲的风为「刚风」。宋.苏轼〈紫团参寄王定国〉诗:「刚风被草木,真气入苕颕。」也作「罡风」。

网络解释:

刚风

刚风,指高天强劲的风。语出唐 顾况 《曲龙山歌》之二:“愿逐刚风骑吏旋,起居按摩参寥天。”
更多风的组词

刚风详细解释


读音:gāng

刚gāng(1)(形)硬;坚强(跟‘柔’相对):~强|~直|他的性情太~。(2)(形)(Gānɡ)姓。(3)(副)恰好:不大不小;~合适。(4)(副)表示勉强达到某种程度;仅仅:清早出发的时候天还很黑;~能看出前面同志的背包。(5)(副)表示行动或情况发生在不久以前:他~从省里回来。|那时弟弟~学会走路。(6)(副)用在复句里;后面用“就”字呼应;表示两件事紧接:~过立春;天气就异乎寻常地热。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025