gāng jùn
gāng hěn
gāng qián
gāng dì
gāng shí
gāng háo
gāng guài
gāng rěn
gāng jiān
gāng cháng
gāng dé
gāng juàn
gāng gé
gāng tǐ
gāng kǒu
gāng biàn
gāng pǔ
gāng lì
gāng jiǎn
gāng dà
gāng míng
gāng yán
gāng zhí
gāng xiǎn
gāng liè
gāng gěng
gāng guǎng
gāng duàn
gāng guǒ
gāng rì
gāng ài
gāng hěn
gāng zú
gāng sāi
gāng bì
gāng bào
gāng liè
gāng cái
gāng měng
gāng gěng
gāng biàn
gāng bīng
gāng jí
gāng lǔ
gāng mǎo
gāng mǐn
gāng jiàn
gāng kù
gāng hǎo
gāng yù
gāng zhī
gāng piāo
gāng jiǎn
gāng jiè
gāng shé
gāng lì
gāng kè
gāng tiáo
gāng biǎn
gāng zhèng
gāng ào
gāng shū
gāng chén
gāng fāng
gāng cái
gāng róu
gāng yǒng
gāng dù
gāng jù
gāng liàng
gāng tǔ
gāng qì
gāng kǎi
gāng xìng
gāng ào
gāng xù
gāng fēng
gāng guà
gāng zhì
gāng qiē
gāng dān
gāng jué
gāng jié
gāng jiǎ
gāng cái
gāng gāng
gāng wǔ
gāng lüè
gāng lián
gāng jié
gāng zào
gāng ruì
gāng tǐng
gāng léng
gāng fèn
gāng qiáng
gāng yì
gāng guà
gāng jiǎn
gāng zǐ
gāng tǔ
gāng hěn
gāng zhì
gāng mù
gāng rán
gāng jié
gāng tè
gāng xìng
gāng gěng
gāng jì
gāng chóng
gāng qiào
gāng qí
gāng jìng
gāng chā
gāng xìng
gāng shū
gāng dǎn
gāng zhuàng
gāng jié
gāng hàn
gāng yìng
gāng qiǎo
⒈ 刚强急躁。
引《新唐书·李绅传》:“僧孺辅政,以绅为御史中丞,顾其气刚卞,易疵累。而韩愈劲直,乃以愈为京兆尹,兼御史大夫,免臺参以激绅。”
刚gāng(1)(形)硬;坚强(跟‘柔’相对):~强|~直|他的性情太~。(2)(形)(Gānɡ)姓。(3)(副)恰好:不大不小;~合适。(4)(副)表示勉强达到某种程度;仅仅:清早出发的时候天还很黑;~能看出前面同志的背包。(5)(副)表示行动或情况发生在不久以前:他~从省里回来。|那时弟弟~学会走路。(6)(副)用在复句里;后面用“就”字呼应;表示两件事紧接:~过立春;天气就异乎寻常地热。
卞读音:biàn卞biàn(1)(形)〈书〉急躁:~急|~射。(2)(名)角力;徒手搏斗。(3)姓。