guǎn yù
guǎn zhì
guǎn quàn
guǎn wá
guǎn gé
guǎn zhí
guǎn bīn
guǎn shè
guǎn kè
guǎn càn
guǎn dōng
guǎn dì
guǎn shòu
guǎn dì
guǎn guān
guǎn xuǎn
guǎn jú
guǎn diàn
guǎn dǎ
guǎn zhēn
guǎn zhái
guǎn rén
guǎn shǐ
guǎn zhǔ
guǎn yì
guǎn tóng
guǎn bàn
guǎn zhàng
guǎn yuàn
guǎn shì
guǎn yǔ
guǎn dì
guǎn xì
guǎn liáo
guǎn kuì
guǎn gǔ
guǎn shī
guǎn zi
guǎn cáng
guǎn cì
guǎn shēng
guǎn xué
guǎn yì
guǎn láo
guó zhàng
shī zhàng
nián zhàng
yī zhàng
shū zhàng
yín zhàng
wǒ zhàng
guǎn zhàng
liè zhàng
yuè zhàng
yì zhàng
mò zhàng
gū zhàng
wàn zhàng
yí zhàng
zōng zhàng
hán zhàng
bǎi zhàng
qiān zhàng
fāng zhàng
shí zhàng
qì zhàng
biǎo zhàng
cí zhàng
fù zhàng
wǔ zhàng
jiě zhàng
lǎo zhàng
mèi zhàng
yīn zhàng
zāng zhàng
⒈ 翰林前辈对后辈的称呼。
引清阮葵生《茶馀客话》卷二:“翰林前辈称后辈曰馆丈。必四科以前之前辈,或有师生之谊者则可,否则无是称。近见翰林一经散馆授职,与新庶常作札,輒曰馆丈,丑甚。”
馆guǎn(1)(名)招待宾客居住的房屋:宾~|旅~。(2)(名)一个国家在另一国家办理外交的人员常驻的处所:使~|大使~|领事~。(3)(名)(~儿)某些服务性商店的名称:理发~|照相~|饭~儿。(4)(名)储藏、陈列文物或进行文化活动的场所:博物~|天文~|文化~|图书~|展览~。(5)(名)旧时指塾师教书的地方:从~(在私塾或别人家里教书)|他教过三年~。
丈读音:zhàng丈zhàng(1)(量)长度单位;十尺。(2)(动)丈量(土地):清~。丈zhàng(1)(名)古时对老年男子的尊称:老~。(2)(名)丈夫(用于某些亲戚的尊称):姑~。