chí rán
chí zhàng
chí xíng
chí huī
chí jué
chí yù
chí zhèng
chí huǎn
chí tì
chí lì
chí luò
chí dàng
chí màn
chí zhāng
chí tuò
chí yè
chí jiě
chí zhí
chí xíng
chí jué
chí è
chí kuàng
chí yù
chí xiè
chí wéi
chí miù
chí xiàn
chí chěng
chí yì
chí bēng
chí qī
chí bèi
chí huǎn
chí tà
chí gōng
chí zòng
chí dān
chí xuán
chí hòu
chí bīng
chí fáng
chí gǔ
chí duò
chí wěn
chí xiè
chí fèi
chí wán
chí jìn
chí fàng
chí huài
chí zhuì
chí zhuō
chí dài
shí dàn
chuān dān
chéng dān
chē dān
jiān dān
fēn dān
tiāo dàn
tuó dān
shì dān
hé dān
hé dān
chí dān
zhú dān
jīng dān
jiān dān
dōu dān
luó dān
shù dān
huái dān
dǎ dān
zhòng dàn
dāng dān
huò dān
bù dān
biǎn dān
qiān dān
hè dān
líng dàn
bào dān
biǎn dan
wǔ dān
fù dān
gōng dān
zuǒ dān
bān dān
gōu dān
qiáo dān
⒈ 放下担子,息肩。
引宋何薳《春渚纪闻·张道人异事》:“一日樵归,於山道遇二道人对棊,弛担就观。”
⒉ 指推卸责任。
引明沉德符《野获编·吏部·掣籤授官》:“初行时,主者既以权衡弛担,幸谢揣摩,得者亦以义命自安,稍减怨懟,亦便计也。”
⒊ 指栖息。
引北魏杨衒之《洛阳伽蓝记·追先寺》:“往虽弛担为梁,今便言旋闕下,有志有节,能始能终。”
元黄溍《杭州送儿侄归里》诗:“息肩弛担今何处?明朝过我三釜山。”
蔡有守《师子林》诗:“今日嫁吴门,弛担輒访寻。”
弛chí(形)〈书〉松开;松懈:~禁(开放禁令)|~缓(变和缓)|一张一~。
担读音:dān,dàn,[ dān ]1. 用肩膀挑:担水。
2. 承当,负责:担负。担任。担当。担待(a.原谅;b.担当责任)。担重任。担风险。