jiān pái
jiān chà
jiān fù
jiān qǐ
jiān zǐ
jiān wō
jiān gǒng
jiān jiǎ
jiān bǎng
jiān chēng
jiān mī
jiān bā
jiān pī
jiān zhù
jiān pái
jiān jiǎ
jiān wú
jiān suí
jiān bèi
jiān niǎn
jiān yú
jiān bài
jiān bǐ
jiān kuān
jiān chéng
jiān jiān
jiān qián
jiān pàn
jiān fàn
jiān bǎ
jiān tòng
jiān mó
jiān xī
jiān yú
jiān fū
jiān jǐng
jiān èr
jiān bù
jiān tóu
jiān bó
jiān qiáng
jiān hé
jiān fēng
jiān kāo
jiān rèn
jiān dān
jiān pò
jiān tiāo
jiān yú
jiān xià
jiān bì
jiān kè
jiān mí
jiān xiàng
zhú dān
bào dān
chéng dān
biǎn dān
bān dān
hè dān
huò dān
shù dān
shí dàn
qiáo dān
jiān dān
hé dān
chí dān
dǎ dān
líng dàn
tiāo dàn
wǔ dān
fù dān
tuó dān
chē dān
gōng dān
biǎn dan
bù dān
hé dān
shì dān
fēn dān
huái dān
jīng dān
gōu dān
zuǒ dān
dāng dān
zhòng dàn
jiān dān
dōu dān
chuān dān
qiān dān
luó dān
.肩负,担负。
指肩挑货物用的工具。即扁担和两头盛物的箩筐。
⒈ 肩负,担负。
引金董解元《西厢记诸宫调》卷二:“这每取经后不肯随三藏,肩担着扫箒藤杖,簇捧着箇杀人和尚。”
明叶子奇《草木子·谈薮》:“明首座,东南行脚僧也。有母八十餘,尝肩担而行。”
郭沫若《我的童年》第一篇五:“苏字的不用中锋,连真带草,正合于这种生活方式,所以它也就肩担了流行的命运。”
肩jiān(1)(名)肩膀:两~|并~。(2)(动)担负:息~|身~大任。
担读音:dān,dàn,[ dān ]1. 用肩膀挑:担水。
2. 承当,负责:担负。担任。担当。担待(a.原谅;b.担当责任)。担重任。担风险。