chí bēng
chí yè
chí hòu
chí huī
chí fáng
chí huǎn
chí jué
chí màn
chí dàng
chí wéi
chí fèi
chí huài
chí lì
chí xíng
chí xiè
chí huǎn
chí luò
chí jìn
chí bèi
chí dài
chí tì
chí zhāng
chí è
chí jiě
chí fàng
chí duò
chí tà
chí qī
chí jué
chí xíng
chí yù
chí zòng
chí zhí
chí yì
chí xuán
chí chěng
chí bīng
chí tuò
chí miù
chí xiàn
chí rán
chí wán
chí zhuō
chí zhuì
chí kuàng
chí dān
chí gōng
chí yù
chí zhèng
chí xiè
chí wěn
chí zhàng
chí gǔ
nòng huài
jǔ huài
zhuàng huài
bèi huài
duò huài
làn huài
fèi huài
jué huài
bāo huài
dǎo huài
chéng huài
shāng huài
fǔ huài
xīng huài
sàn huài
huǐ huài
bài huài
niè huài
pǐ huài
xì huài
zāo huài
duàn huài
cán huài
jī huài
qǐn huài
yán huài
yì huài
duò huài
náo huài
xiǔ huài
sǔn huài
wū huài
xiāo huài
bì huài
táo huài
niān huài
liáng huài
bēng huài
huī huài
zǔ huài
quē huài
shǐ huài
què huài
tuí huài
tì huài
pò huài
shā huài
biàn huài
niè huài
bèi huài
kān huài
chǒng huài
hǎo huài
fā huài
tū huài
tà huài
gǔ huài
chí huài
bì huài
chè huài
cuī huài
tuó huài
záo pī
líng huài
lún huài
duò huài
jiān huài
⒈ 废弛败坏。
引《孙子·地形》“卒强吏弱曰弛” 三国魏曹操注:“吏不能统,故弛坏。”
晋葛洪《抱朴子·百里》:“或有闇塞退憒而庶事乱者矣,或有潦倒疏缓而致弛坏者矣。”
弛chí(形)〈书〉松开;松懈:~禁(开放禁令)|~缓(变和缓)|一张一~。
坏读音:huài,pēi,pī,péi[ huài ]1. 不好的;恶劣的,与“好”相对:坏人。坏事。坏习惯。
2. 东西受了损伤,被毁:破坏。败坏。
3. 坏主意:使坏。
4. 用在某些动词或形容词后,表示程度深:忙坏了。