jīng guò
jīng nián
jīng sì
jīng cháng
jīng shí
jīng chàn
jīng huái
jīng xué
jīng yì
jīng zhuàn
jīng lǐ
jīng dú
jīng guà
jīng wǔ
jīng xuè
jīng lùn
jīng zhǐ
jīng biàn
jīng dù
jīng guó
jīng chéng
jīng xiāng
jīng bàn
jīng lǚ
jīng zī
jīng cáng
jīng wěi
jīng tòng
jīng gèn
jīng wén
jīng juàn
jīng shé
jīng bù
jīng zhé
jīng xù
jīng luò
jīng zǒng
jīng jià
jīng qī
jīng chéng
jīng xiàn
jīng biān
jīng xiāo
jīng kuí
jīng sǐ
jīng yǎn
jīng jí
jīng yì
jīng tǎ
jīng yán
jīng yì
jīng shēng
jīng lún
jīng jiàn
jīng guān
jīng zhì
jīng shā
jīng xìn
jīng bǎn
jīng jù
jīng wò
jīng diǎn
jīng háng
jīng dān
jīng shì
jīng yòng
jīng zhòu
jīng shí
jīng jì
jīng xiàn
jīng fáng
jīng chán
jīng jiě
jīng jì
jīng shén
jīng suàn
jīng zhì
jīng gòu
jīng yàn
jīng bì
jīng shòu
jīng shuāng
jīng zhì
jīng yóu
jīng tú
jīng shòu
jīng táng
jīng shù
jīng bǎn
jīng lüè
jīng yì
jīng shuō
jīng xiàng
jīng zàn
jīng yuè
jīng wéi
jīng mù
jīng fèi
jīng yuǎn
jīng guǎn
jīng chú
jīng xīn
jīng chuān
jīng wéi
jīng jiǔ
jīng suàn
jīng tái
jīng yè
jīng mào
jīng shū
jīng chèn
jīng yíng
jīng huà
jīng xué
jīng shāng
jīng lì
jīng shǒu
jīng mài
jīng shì
⒈ 汉儒以经义文饰图谶之说,附会人事,预言吉凶,称为“经讖”。
引《后汉书·郅恽传》:“莽大怒,即收繫詔狱,劾以大逆。犹以惲据经讖,难即害之。”
《三国志·魏志·文帝纪》“使兼御史大夫张音持节奉璽綬禪位” 裴松之注引汉刘艾《献帝传》:“辅国将军清苑侯刘若等百二十人上书曰:‘……而固执谦虚,违天逆众,慕匹夫之微分,背上圣之所蹈,违经讖之明文,信百氏之穿凿,非所以奉答天命,光慰众望也。’”
以经书的义理辅证谶纬之说,附会人事,以推究灾异祥瑞、天人感应的迷信思想。
1.(旧读jìng)织物上纵的方向的纱或线(跟“纬”相对):~纱。~线。
2.中医指人体内气血运行通路的主干:~脉。~络。
3.经度:东~。西~。
4.经营;治理:~商。整军~武。
5.上吊:自~。
6.历久不变的;正常:~常。不~之谈。
7.经典:本草~。佛~。念~。十三~。
8.月经:行~。~血不调。
9.姓。
10.经过:~年累月。几~周折。这件事是~我手办的。~他一说,我才知道。
11.禁(jīn)受:~不起。~得起考验。
谶读音:chèn谶chèn(名)古人认为将来能应验的预言、预兆:~语|~纬。