jīng bù
jīng zī
jīng jià
jīng kuí
jīng shòu
jīng mài
jīng mào
jīng tái
jīng shuāng
jīng jiàn
jīng suàn
jīng xiàn
jīng biàn
jīng bǎn
jīng xuè
jīng shén
jīng zhé
jīng shēng
jīng zǒng
jīng jì
jīng nián
jīng guó
jīng chàn
jīng biān
jīng wěi
jīng sì
jīng shā
jīng gèn
jīng lǐ
jīng huái
jīng chú
jīng lǚ
jīng fèi
jīng shí
jīng gòu
jīng xué
jīng chuān
jīng tòng
jīng wéi
jīng zhòu
jīng yuǎn
jīng jí
jīng shū
jīng luò
jīng shì
jīng wò
jīng shòu
jīng lún
jīng xīn
jīng yì
jīng fáng
jīng shí
jīng qī
jīng zàn
jīng chéng
jīng mù
jīng bǎn
jīng yì
jīng yì
jīng dú
jīng yǎn
jīng shǒu
jīng xù
jīng lüè
jīng zhì
jīng chèn
jīng jù
jīng chán
jīng yuè
jīng zhǐ
jīng shù
jīng shāng
jīng huà
jīng cáng
jīng wéi
jīng táng
jīng yòng
jīng jì
jīng yíng
jīng zhì
jīng sǐ
jīng yàn
jīng xiāo
jīng wǔ
jīng yóu
jīng suàn
jīng dān
jīng guān
jīng zhì
jīng shì
jīng guǎn
jīng xìn
jīng diǎn
jīng xiàn
jīng lì
jīng shuō
jīng bì
jīng xiàng
jīng tǎ
jīng shé
jīng juàn
jīng xué
jīng cháng
jīng jiǔ
jīng yì
jīng zhuàn
jīng xiāng
jīng háng
jīng wén
jīng bàn
jīng guà
jīng jiě
jīng dù
jīng yán
jīng yè
jīng chéng
jīng lùn
jīng tú
jīng guò
chà chéng
shè chéng
guǐ chéng
shào chéng
shùn chéng
jiāng chéng
zuǎn chéng
jiān chéng
yǎn chéng
shī chéng
jiāo chéng
fēng chéng
xí chéng
jǐn chéng
gòng chéng
jì chéng
qīn chéng
fēn chéng
wèi chéng
lǐn chéng
jīng chéng
bì chéng
dài cheng
qiú chéng
cān chéng
qū chéng
qù chéng
kǒu chéng
pī chéng
jì chéng
xuān chéng
pò chéng
dān chéng
kāi chéng
kàn chéng
mèi chéng
gōng chéng
fèng cheng
lǐng chéng
yīng chéng
xù chéng
zī chéng
zūn chéng
róu chéng
líng chéng
yíng chéng
tǒng chéng
zī chéng
zhī chéng
duō chéng
tuō chéng
zhǔn chéng
lǎn chéng
zhóu chéng
wǔ chéng
yìng chéng
yǎng chéng
zhī chéng
zhāo chéng
xiè chéng
sì chéng
xiāng chéng
tuō chéng
dān chéng
yí chéng
shī chéng
láo chéng
dǐng chéng
qǔ chéng
dāng chéng
láo chéng
shí chéng
tiē chéng
zé chéng
chuán chéng
zǒng chéng
gòng chéng
yà chéng
péi chéng
xìng chéng
bǐng chéng
dāo chéng
yǔn chéng
kè chéng
bǐng chéng
⒈ 继承。
引唐韩愈《柳子厚墓志铭》:“衡湘以南为进士者,皆以子厚为师,其经承子厚口讲指画为文词者,悉有法度可观。”
⒉ 清代各部院役吏的总称。有供事、儒士、经承三类。
引《清会典·吏部九·验封清吏司》:“部院衙门之吏,以役分名:有堂吏、门吏、部吏、书吏、知印、火房、狱典之别,统名曰经承。”
《荡寇志》第九七回:“富吉假传内諭,着经承叙牌稿,差拘戴全之子戴默待,监追凶犯。”
蒙受、接受。
1.(旧读jìng)织物上纵的方向的纱或线(跟“纬”相对):~纱。~线。
2.中医指人体内气血运行通路的主干:~脉。~络。
3.经度:东~。西~。
4.经营;治理:~商。整军~武。
5.上吊:自~。
6.历久不变的;正常:~常。不~之谈。
7.经典:本草~。佛~。念~。十三~。
8.月经:行~。~血不调。
9.姓。
10.经过:~年累月。几~周折。这件事是~我手办的。~他一说,我才知道。
11.禁(jīn)受:~不起。~得起考验。
承读音:chéng承chéng(1)(动)托着;接着:~尘。(2)(动)承担;担当。~办|~包|~印。(3)(动)客套话;承蒙:昨~热情招待;不胜感激。(4)(动)继续;接续:继~|~先启后(继承前代的并启发后代的)。(5)(动)姓。