jīng jù
jīng yíng
jīng zhì
jīng táng
jīng dān
jīng jià
jīng zǒng
jīng lì
jīng wén
jīng jiě
jīng zhì
jīng suàn
jīng lǐ
jīng gèn
jīng yì
jīng lüè
jīng huà
jīng zhòu
jīng luò
jīng bù
jīng lǚ
jīng mù
jīng biàn
jīng tú
jīng yǎn
jīng fáng
jīng xìn
jīng tái
jīng chéng
jīng dú
jīng kuí
jīng bǎn
jīng xiāo
jīng yóu
jīng bì
jīng cáng
jīng shé
jīng yì
jīng fèi
jīng xué
jīng guó
jīng shí
jīng zhì
jīng guà
jīng suàn
jīng wò
jīng chèn
jīng shì
jīng cháng
jīng dù
jīng shí
jīng biān
jīng jì
jīng yòng
jīng xiàng
jīng wéi
jīng zhuàn
jīng yuǎn
jīng bàn
jīng wěi
jīng sì
jīng shā
jīng xiàn
jīng xuè
jīng jiǔ
jīng shāng
jīng xué
jīng wéi
jīng tǎ
jīng tòng
jīng shén
jīng zàn
jīng bǎn
jīng chàn
jīng háng
jīng yì
jīng yán
jīng mào
jīng chán
jīng shòu
jīng xù
jīng jì
jīng xīn
jīng juàn
jīng huái
jīng shòu
jīng yuè
jīng lún
jīng zhǐ
jīng shù
jīng shǒu
jīng shū
jīng yàn
jīng guān
jīng nián
jīng jiàn
jīng qī
jīng xiàn
jīng zī
jīng guò
jīng shēng
jīng shuō
jīng shuāng
jīng mài
jīng jí
jīng chuān
jīng sǐ
jīng zhé
jīng guǎn
jīng gòu
jīng yè
jīng yì
jīng diǎn
jīng wǔ
jīng chú
jīng xiāng
jīng lùn
jīng chéng
jīng shì
⒈ 指佛教经文和忏悔文。
引元杨暹《西游记》第四出:“七岁入寺读书,十五岁通经懺。”
清李渔《奈何天·逃禅》:“替我把经懺、蒲团、木鱼、鐘罄,都摆列起来,再把新製的衲衣、道冠,都取出来,待我更换过了,好虔诚礼佛。”
清钱泳《履园丛话·杂记下·释道诗》:“自幼披剃,即读经懺,谁能以经史子集贯於胸中哉!”
⒉ 指请僧人或道士念经拜忏、祈福超生的仪式。
引元关汉卿《蝴蝶梦》第三折:“母亲,我有一本《孟子》,卖了替父亲做些经懺。”
佛教或道教信徒诵读经文和修习忏悔法门。
1.(旧读jìng)织物上纵的方向的纱或线(跟“纬”相对):~纱。~线。
2.中医指人体内气血运行通路的主干:~脉。~络。
3.经度:东~。西~。
4.经营;治理:~商。整军~武。
5.上吊:自~。
6.历久不变的;正常:~常。不~之谈。
7.经典:本草~。佛~。念~。十三~。
8.月经:行~。~血不调。
9.姓。
10.经过:~年累月。几~周折。这件事是~我手办的。~他一说,我才知道。
11.禁(jīn)受:~不起。~得起考验。
忏读音:chàn忏chàn(1)(名)佛教用语。(2)(动)忏悔;认识了过去的错误或罪过而感觉痛心。(3)(名)僧尼道士代人忏悔时念的经文:~悔|拜~。