qīng gàn
hóng gàn
xiǎo gàn
kē gàn
bǎn gàn
dòng gàn
běn gàn
lán gàn
hé gàn
dà gàn
zhōng gàn
yī gān
guǎn gàn
fēng gàn
zhuǎn gàn
zhuó gàn
nèi gàn
zhì gàn
jìn gàn
gōng gàn
mò gàn
gǔ gàn
héng gàn
fēng gān
móu gàn
qián gàn
máng gàn
mén gàn
bié gàn
qiáng gàn
hōng gān
qíng gān
wéi gàn
shì gàn
gōng gàn
bǐ gàn
cì gàn
xī gān
lǐng gàn
wěi gàn
ān gàn
yán gàn
dòng gān
néng gàn
táng gàn
mǎ gàn
xuán gàn
zhān gàn
tòu gàn
wén gàn
xiāng gān
qiǎo gàn
mán gàn
rì gàn
shài gān
zhū gān
pí gàn
zhōng gān
jīng gàn
tuǒ gàn
duàn gàn
bǐng gān
yǒng gàn
jīn gàn
lín gàn
shí gàn
jīng gàn
yì gàn
ruò gān
lí gān
sǔn gān
hé gān
xiā gān
sān gān
zhí gàn
yìn gàn
tiān gān
jiāo gān
gǔ gàn
xuān gàn
zuàn gàn
kǔ gàn
gāo gan
sī gàn
lán gàn
tóng gàn
chí gàn
rú gàn
zhēn gàn
ròu gān
zhāi gàn
zhī gàn
měng gàn
jīng gàn
yáng gàn
qì gàn
cáo gàn
gū gàn
yè gàn
zhú gàn
zhěn gān
bèi gān
bái gàn
lóng gàn
xiāng gān
lì gàn
shí gàn
jiāo gàn
cái gàn
cái gàn
huáng gàn
chēng gān
chōu gān
shuāng gàn
pián gàn
hé gàn
ā gàn
chóu gàn
báo gàn
jī gàn
zī gàn
dān gàn
jǐng gàn
ní gàn
dǎ gàn
wú gàn
chì gàn
àn gān
dān gàn
le gàn
gǎo gàn
shí gàn
sī gàn
qín gàn
jīn gàn
gōu gàn
chōng gàn
míng gàn
sāng gān
guǒ gàn
bāo gān
zhé gān
dǎn gàn
shí gàn
shǐ gàn
jí gàn
zhì gàn
fàn gàn
cān gàn
qū gàn
zhú gàn
jiāng gàn
shì gàn
shēn gàn
xiāo gàn
ài gàn
diào gàn
hé gàn
zhǔ gàn
yè gàn
jǐn gàn
guì gàn
mìng gàn
yù gàn
lán gàn
rèn gàn
yí gàn
tiáo gàn
fǔ gàn
zhēn gàn
píng gàn
chì gān
méi gān
zhè gàn
zhǎng gàn
yāo gàn
sǒng gàn
xuān gàn
yíng gàn
zhèng gàn
dài gàn
qún gàn
wú gān
qīng gàn
méi gàn
jiàn gàn
zhà gān
wǔ gàn
chǔ gàn
shū gàn
gǎo gàn
jú gàn
guó gàn
qiáo gàn
qí gàn
yì gàn
shì gān
biāo gàn
yìng gàn
jié gàn
liáng gàn
dá gàn
jū gàn
yīn gàn
bá gàn
gāo gàn
gēn gàn
bù gān
bù gàn
wǔ gàn
qì gàn
zhī gàn
liàng gān
xíng gàn
yún gàn
zhí gàn
shàng gàn
hàn gān
qiú gàn
nǎo gàn
chéng gàn
shī gàn
hún gàn
qí gàn
lǐ gàn
biān gàn
zhì gàn
yì gān
lián gàn
diǎn gàn
bēi gàn
桢干zhēngàn
(1) 古代筑墙时所用的木柱,竖在两端的叫“桢”,竖在两旁的叫“干”
英pile(2) 比喻骨干人员
例社稷之桢干,国家之良辅英core member⒈ 筑墙时所用的木柱,竖在两端的叫桢,竖在两旁障土的叫干。
引《书·费誓》:“峙乃楨榦。”
孔传:“题曰楨,旁曰榦。”
孔颖达疏:“题曰楨,谓当墙两端者也。旁曰榦,谓在墙两边者也。”
《史记·鲁周公世家》:“鲁人三郊三隧,歭尔芻茭、糗粮、楨榦,无敢不逮。”
清恽敬《三代因革论五》:“三代以上,十而税一,用之力役,用之田猎,用之兵戎。车马牛、楨干、芻粮、器甲,皆民供之。”
章炳麟《訄书·明农》:“蔬屮之丰,园圃毓之;楨榦之富,虞衡作之。”
⒉ 指重要的起决定作用的人或事物。
引汉匡衡《上政治得失疏》:“朝廷者,天下之楨干也。”
《三国志·吴志·陆凯传》:“姚信、楼玄、贺邵、张悌、郭逴、薛莹 ……皆社稷之楨干,国家之良辅。”
唐柳宗元《先侍御史府君神道表》:“﹝柳镇﹞以为刑法者,军旅之楨干。”
鲁迅《坟·文化偏至论》:“惟有刚毅不挠,虽遇外物而弗为移,始足作社会楨干。”
⒊ 支撑,支持。
引《后汉书·阜陵质王延传》:“帝见延及妻子,愍然伤之,乃下詔曰:‘昔周之爵封千有八百,而姬姓居半者,所以楨干王室也。’”
《魏书·礼志二》:“昔尧敦九族, 周隆本枝,故能磐石维城,御侮於外。今臣之所亲,生见隔弃,岂所以楨干根本,隆建公族者也。”
筑墙时两端所立的木柱。「干」文献异文作「干」。
桢zhēn(1)(名)坚硬的木头。(2)(名)古代筑墙时两端树立的木柱;引中为支柱、主干:~干。
干读音:gān,gàn[ gàn ]1. 事物的主体或重要部分:树干。躯干。干线。
2. 做:干事。说干就干。
3. 有才能的,善于办事的:干才。干员。干练。
4. 方言,坏、糟:事情要干。