luò shè
luò guī
luò luò
luò shén
luò huāng
luò bó
luò sòng
luò shū
luò xì
luò chuān
luò shǔ
luò huā
luò nǚ
luò wěi
luò yàn
luò jiàn
luò qiáo
luò sì
luò chéng
luò fēi
luò xià
luò yuàn
luò xué
luò jīng
luò dōu
luò báo
luò fū
luò pǔ
luò líng
luò shī
luò zé
luò ruì
luò shuǐ
luò chā
luò yáng
luò pài
luò yīng
luò dǎng
luò shí
luò mǐn
pén pǔ
lǜ pǔ
chūn pǔ
xiàng pǔ
qiū pǔ
jú pǔ
hè pǔ
lí pǔ
héng pǔ
dān pǔ
hé pǔ
shān pǔ
zhú pǔ
zhāng pǔ
chá pǔ
gǎng pǔ
xù pǔ
wān pǔ
xiè pǔ
nán pǔ
jiāng pǔ
què pǔ
qīng pǔ
tuó pǔ
jìng pǔ
jí pǔ
shā pǔ
háo pǔ
hán pǔ
liǔ pǔ
bāng pǔ
jīng pǔ
yán pǔ
hàn pǔ
hǎi pǔ
bié pǔ
huáng pǔ
gǎn pǔ
yú pǔ
yú pǔ
yān pǔ
jùn pǔ
luò pǔ
yíng pǔ
⒈ 洛水之滨。
引汉张衡《思玄赋》:“载太华之玉女兮,召洛浦之宓妃。”
宋周邦彦《燕归梁·咏晓》词:“曾经洛浦见惊鸿,关山隔,梦魂通。”
明杨珽《龙膏记·邪萌》:“虚飘飘暮雨朝云,笑宋玉枉赋巫山神女;空渺渺春松秋菊,叹陈王浪传洛浦仙姝。”
⒉ 借指洛神。参见“洛神”。
引唐梁鍠《名姝咏》:“临津双洛浦,对月两嫦娥。”
元张可久《寨儿令·题晴》曲:“珮环声真洛浦,水月面活观音。”
洛luò(1)(名)洛河;水名;发源于陕西;流入河南。(2)(名)(Luò)姓。
浦读音:pǔ浦pǔ(1)(名)水边;也指小河汇入大河的地方或河流入海的地方;多用于地名:~口(在江苏)|乍~(在浙江)。(2)(名)姓。