luò shí
luò shū
luò shén
luò xì
luò chuān
luò líng
luò zé
luò huā
luò guī
luò fū
luò ruì
luò báo
luò yáng
luò yuàn
luò dǎng
luò pǔ
luò pài
luò yàn
luò chéng
luò nǚ
luò bó
luò dōu
luò xué
luò fēi
luò jīng
luò luò
luò sòng
luò shuǐ
luò chā
luò jiàn
luò shǔ
luò shī
luò xià
luò qiáo
luò mǐn
luò yīng
luò huāng
luò sì
luò wěi
luò shè
àn sòng
kè sòng
jiǎng sòng
láng sòng
yín sòng
mò sòng
kǒu sòng
jǔ sòng
bèi sòng
gē sòng
chí sòng
fàn sòng
bèi sòng
bàng sòng
jì sòng
xián sòng
wén sòng
gào song
xún sòng
pī sòng
cū sòng
chēng sòng
fù sòng
zhòu sòng
àn sòng
jì sòng
shí sòng
lǐ sòng
luò sòng
niàn song
zhǎn sòng
gē sòng
ōu sòng
luò sòng
ān sòng
zhuī sòng
fěng sòng
dú sòng
fù sòng
fén sòng
lǎng sòng
wán sòng
ò sòng
zhù sòng
cū sòng
zuò sòng
xián sòng
hēi sòng
shú sòng
fěng sòng
chàng sòng
guāng sòng
xí sòng
xué sòng
ěr sòng
huì sòng
chāng sòng
chì sòng
chéng sòng
chuán sòng
kè sòng
⒈ 反复诵读。洛,通“络”。连络。
引《庄子·大宗师》:“副墨之子,闻诸洛诵之孙。”
成玄英疏:“临本谓之副墨,背文谓之洛诵。初既依文生解,所以执持披读;次则渐悟其理,是故罗洛诵之。”
宋楼钥《久不作诗喜仲兄迁邻居因成长句》:“儿曹亦可乐,洛诵声洋洋。”
清李调元《卍斋琐录·己录》:“今人书札多用‘洛诵’字。本《庄子》‘洛诵之子,闻之瞻明。’洛、络通。 吕注:‘谓绵络贯穿而诵之。’又《春秋説·题辞》云:‘洛之为言绎也,言水绎绎有光辉也,故字又从水,作洛亦通。’”
洛luò(1)(名)洛河;水名;发源于陕西;流入河南。(2)(名)(Luò)姓。
诵读音:sòng诵sòng(1)(动)本义:读出声音来;念;朗读:读出声音来;念;朗读(2)(动)背诵:记~|过目成~。(3)(动)称述、述说:传~|讽~。