luò jīng
luò yàn
luò dǎng
luò chuān
luò chéng
luò shè
luò xì
luò pǔ
luò shī
luò huāng
luò nǚ
luò shén
luò fēi
luò wěi
luò guī
luò zé
luò shí
luò shuǐ
luò báo
luò luò
luò yīng
luò xué
luò jiàn
luò sì
luò yuàn
luò xià
luò dōu
luò bó
luò huā
luò shū
luò pài
luò qiáo
luò mǐn
luò ruì
luò shǔ
luò yáng
luò chā
luò sòng
luò líng
luò fū
cǎn yáng
chóng yáng
chí yáng
xún yáng
duān yáng
zhǐ yáng
wàng yáng
chōng yáng
xù yáng
ā yáng
xì yáng
huá yáng
xiǎo yáng
chū yáng
jiào yáng
lóng yáng
yǐng yáng
luò yáng
guì yáng
xīn yáng
cháo yáng
chāng yáng
mù yáng
wèi yáng
nán yáng
xiàng yáng
sūn yáng
yǐng yáng
jì yáng
chéng yáng
xiǎn yáng
méng yáng
pù yáng
jiē yáng
gān yáng
yuè yáng
fù yáng
chún yáng
wěi yáng
píng yáng
suǒ yáng
yù yáng
kǒng yáng
dān yáng
jiāng yáng
pó yáng
lǔ yáng
yún yáng
qiān yáng
mò yáng
zhōu yáng
jí yáng
jiàn yáng
huà yáng
dōng yáng
yī yáng
yì yáng
shèng yáng
qīng yáng
huán yáng
pú yáng
héng yáng
cháng yáng
hóng yáng
èr yáng
shěn yáng
fù yáng
mì yáng
dòng yáng
yōu yáng
jiǔ yáng
zōng yáng
shào yáng
kāi yáng
xuán yáng
xiāo yáng
diào yáng
shǒu yáng
zhū yáng
zhē yáng
xī yáng
liú yáng
xīn yáng
xiān yáng
zī yáng
yī yáng
sháo yáng
dài yáng
zàn yáng
zhì yáng
guī yáng
nào yáng
kàng yáng
jiāo yáng
jí yáng
mí yáng
xián yáng
shān yáng
dú yáng
dāng yáng
liè yáng
shí yáng
fú yáng
rì yáng
mèng yáng
nuǎn yáng
cán yáng
liáo yáng
qí yáng
huǒ yáng
fǔ yáng
gé yáng
gǔ yáng
zhuàng yáng
gāo yáng
xià yáng
bì yáng
yì yáng
xiāo yáng
qiū yáng
qiān yáng
chūn yáng
xī yáng
huí yáng
jīng yáng
yú yáng
bǐng yáng
qū yáng
xié yáng
lǐ yáng
tán yáng
tài yáng
qīng yáng
yǒu yáng
liù yáng
jiāo yáng
è yáng
qīng yáng
sān yáng
yīn yáng
tiān yáng
yán yáng
xī yáng
ruì yang
jī yáng
jǐng yáng
gé yáng
kàng yáng
fèng yáng
líng yáng
xíng yáng
kǎi yáng
zǒu yáng
hé yáng
yàn yáng
zhāo yáng
láo yáng
fén yáng
xī yáng
yǐ yáng
xiǎo yáng
shàng yáng
ōu yáng
luán yáng
yuán yáng
洛阳Luòyáng
(1) 河南省地级市。位于河南西部,市区面积79平方公里,人口97万。中国著名古都,有“九朝古都”(.好工具)之称,中国佛教祖庭白马寺位于市东,其南龙门石窟为中国三大石窟之一。河南省第二大城市,陇海铁路、焦枝铁路交汇于此
英Luoyang⒈ 牡丹的别称。因唐宋时洛阳盛产牡丹,故称。参见“洛阳花”。
引明徐渭《牡丹赋》:“何名花之盛美,称洛阳为无双,东青州而南越,曾不足以頡頏。”
清黄宗羲《小园记》:“因买瓦盆百餘,以植草花。水僊、艾人、芳洲、洛阳、茉莉、真珠、烟蒲、石竹。”
城市名。位于河南省西部的洛阳盆地内。地势优越,东控中原,西据崤函,自古为兵家必争之地,且东周、东汉、魏、西晋、后魏、后唐皆曾于此建都,故也称为「洛京」、「京洛」。为河南省第二大城,清光绪三十四年(西元1908)自行开为商埠。
洛luò(1)(名)洛河;水名;发源于陕西;流入河南。(2)(名)(Luò)姓。
阳读音:yáng阳(1)(名)我国古代哲学认为存在于宇宙间的一切事物中的两大对立面之一(跟‘阴’相对):阴~二气。(2)(名)太阳;日光:~光|~历|~坡|朝~。(3)(名)山的南面;水的北面:衡~(在衡山之南)。(4)(形)凸出的:~文。(5)(形)外露的;表面的:~沟|~奉阴违。(6)(形)指属于活人和人世的(迷信):~宅|~间|~寿。(7)(形)带正电的:~电|~极。(8)(名)指男性生殖器。(9)姓。