chī xiào
pín xiào
mù xiào
ké xiào
chī xiào
qiǎng xiào
xī xiào
mǎi xiào
yuè xiào
liǎn xiào
shǎng xiào
shěn xiào
nì xiào
diào xiào
guān xiào
tōu xiào
pái xiào
kū xiào
hǎo xiào
kuáng xiào
diàn xiào
xī xiào
hāi xiào
chǎn xiào
jiān xiào
shān xiào
bīn xiào
chǐ xiào
jīng xiào
péi xiào
shuō xiào
xǐ xiào
níng xiào
qiǎo xiào
jiāo xiào
qiǎn xiào
shàn xiào
xiè xiào
níng xiào
hān xiào
jī xiào
huǐ xiào
cháo xiào
kě xiào
nì xiào
yǎ xiào
wán xiào
wǎn xiào
gān xiào
dú xiào
gāo xiào
shǎ xiào
lěng xiào
pò xiào
dàn xiào
jiǎo xiào
pín xiào
xiāo xiào
fù xiào
gù xiào
yí xiào
cǎn xiào
lù xiào
xǔ xiào
shān xiào
lè xiào
hán xiào
cháng xiào
gǎo xiào
zhú xiào
gē xiào
dòu xiào
guǐ xiào
jiàn xiào
tiān xiào
yàn xiào
xuè xiào
lù xiào
hái xiào
yě xiào
biǎn xiào
cháo xiào
qīng xiào
huī xiào
huān xiào
yán xiào
tán xiào
èr xiào
fěi xiào
huān xiào
chēn xiào
duī xiào
chī xiào
wǔ xiào
qiàn xiào
kuì xiào
guà xiào
shuō xiào
wēi xiào
yí xiào
kǔ xiào
guǐ xiào
huá xiào
wā xiào
qiè xiào
yú xiào
huān xiào
dà xiào
xuān xiào
qī xiào
biàn xiào
nìng xiào
qìng xiào
péi xiào
àn xiào
xī xiào
hān xiào
zéi xiào
mǐn xiào
kān xiào
mèi xiào
mài xiào
yǔ xiào
guài xiào
qiào xiào
jìng xiào
chī xiào
yáng xiào
fā xiào
shuǎ xiào
ruǎn xiào
fēi xiào
hōng xiào
nóng xiào
hōng xiào
gòu xiào
tǎn xiào
bó xiào
ēi xiào
yǎn xiào
yíng xiào
hòng xiào
táo xiào
bǐ xiào
mǐn xiào
mǐn xiào
qǔ xiào
shàn xiào
suǒ xiào
jí xiào
kuò xiào
yǎn xiào
嗤笑chīxiào
(1)hAo86.讥笑。轻蔑地笑
例受人嗤笑英chuckle⒈ 讥笑。
引《孔丛子·连丛子下》:“若从君言,是为先君正义灭於今日,将使来世达人,见今文俗説,因嗤笑前圣。”
《隋书·循吏传·梁彦光》:“復为相州刺史。豪猾者闻彦光自请而来,莫不嗤笑。”
明方孝孺《与郑叔度书》之一:“少而壮者,不復知有经术,汩汩騖利,胥夸世以为能,闻有好学者,则嗤笑排谤谓之迂惑。”
柳青《创业史》第一部第十九章:“改霞不是那号闺女:当朋友得志的时候,羡慕讨好;当朋友失意的时候,讽刺嗤笑。”
讥笑、嘲笑。《隋书.卷七三.循吏传.梁彦光传》:「豪猾者闻彦光自请而来,莫不嗤笑。」《三国演义.第一八回》:「意欲弃布他往,却又不忍;又恐被人嗤笑。乃终日闷闷不乐。」也作「蚩笑」。