jiē jiè
jiē huǒ
jiē huò
jiē chá
jiē tōng
jiē bān
jiē hé
jiē xiàn
jiē fèng
jiē jià
jiē tì
jiē gǔ
jiē wǔ
jiē lín
jiē chì
jiē shēng
jiē yù
jiē yú
jiē suì
jiē lùn
jiē jì
jiē yǐn
jiē huì
jiē yú
jiē zhěn
jiē yào
jiē guǎn
jiē qǔ
jiē shǒu
jiē zhàn
jiē zuǐ
jiē fǎng
jiē zhòng
jiē wén
jiē jué
jiē jìn
jiē dài
jiē rèn
jiē jǐng
jiē shì
jiē chàng
jiē rǎng
jiē lián
jiē zhe
jiē jī
jiē xiǎng
jiē fáng
jiē yì
jiē qiāng
jiē pái
jiē yìng
jiē chūn
jiē jì
jiē wù
jiē qīn
jiē hé
jiē hé
jiē kǒu
jiē bàn
jiē shòu
jiē chá
jiē chù
jiē lián
jiē shà
jiē zào
jiē gěi
jiē shōu
jiē lí
jie bó
jiē wěn
jiē jīng
jiē wū
jiē tóur
jiē nà
jiē xī
jiē zhǒng
jiē rén
jiē chá
jiē zhàn
jiē kè
jiē nà
jiē chù
jiē diǎn
jiē fēng
jiē qì
jiē lí
jiē xí
jiē sǔn
jiē jì
jiē gǔ
jiē guǐ
jiē duì
jiē lì
jiē sǔn
jiē lǚ
jiē jiǎo
jiē qià
jiē bàn
jiē xù
jiē jìng
jiē yuán
jiē gāo
jiē shāng
jiē dì
jiē chǎng
jiē rèn
jiē xī
jiē zhàng
jiē guì
jiē tán
接榫jiēsǔn
(1) 指连接头的榫头
英tenon(2) 喻指文章等作品的前后连贯、衔接
英connection⒈ 亦作“接笋”。榫头相接。比喻事物相衔接、联系。
引林纾《<撒克逊劫后英雄略>序》:“然每听述者叙传中事,往往于伏线接笋、变调过脉处,大类吾古文家。”
叶圣陶《倪焕之》二五:“是何等突兀的一句话!与前面的话毫不接榫。”
茅盾《体验生活·思想改造和创作实践》:“故事只是附着于各个人物身上,而还没有穿插接笋成为一个整体。”
接jiē(1)(动)靠近;接触:邻~|~近|交头~耳。(2)(动)连接;使连接:~电线|~纱头|这一句跟上一句~不上|这部影片上下两集~着演。(3)(动)托住;承受:~球|书掉下来了;赶快用手~住。(4)(动)接受:~见|~待|~到来信。(5)(动)迎接:到车站~人。(6)(动)接替:~事|谁~你的班?(7)(动)(Jiē)姓。
榫读音:sǔn榫sǔn(名)竹、木、石制器物或构件上利用凹凸方式相接处凸出的部分。