wǎn cí
wǎn wǎn
wǎn shū
wǎn liàn
wǎn wǎn
wǎn chán
wǎn lì
wǎn yuē
wǎn miǎn
wǎn nà
wǎn dàn
wǎn yán
wǎn miào
wǎn yuē
wǎn měi
wǎn qū
wǎn xiù
wǎn yíng
wǎn màn
wǎn yuè
wǎn wěi
wǎn róng
wǎn luán
wǎn xiè
wǎn yú
wǎn shāng
wǎn chán
wǎn jìn
wǎn shùn
wǎn qiē
wǎn zhuǎn
wǎn yì
wǎn xī
wǎn xié
wǎn rù
wǎn yì
wǎn xián
wǎn jù
wǎn hé
wǎn jìng
wǎn cí
wǎn ruò
yǎn màn
zhì màn
ā màn
yán màn
zī màn
wǎn màn
huá màn
qī màn
nài màn
liáo màn
niáng màn
mèi màn
xiū màn
sháo màn
yín màn
āi màn
mí màn
wǎn màn
róng màn
xū màn
róu màn
tóu màn
tán màn
xiāo màn
měi màn
tuǐ màn
miǎo màn
làn màn
luó màn
婉曼wǎnmàn
(1) 娇柔而美好
例婉.曼的话语英gentle and sweet⒈ 柔美。
引《艺文类聚》卷十六引晋左芬《万年公主诔》:“盼蒨其媚,婉曼其娇。”
胡也频《光明在我们的前面》:“白华向他望了一眼。审察的,同时又是婉曼的一眼。”
⒉ 委婉。
引茅盾《追求》五:“她的话语,又爽利,又婉曼,又充满着暗示。”
茅盾《野蔷薇·一个女性》:“她用了庄严的然而婉曼的口吻针对着李芳的语意回答:‘也许还有几个三月十七留给我,但都是今天那样的一个;我不要别有一番风光的一个!’”
⒊ 抑扬动听。
引郑振铎《插图本中国文学史》第十六章二:“至今吴歌与楚歌还是那么婉曼可爱。”
阿英《年画的叫卖》:“叫卖人的婉曼歌声,和新奇辞藻,更富有诱惑性的袭击他们心弦。”
婉wǎn(1)(形)基本义:(说话)婉转:(说话)婉转(2)(形)〈书〉柔顺;温顺:~顺(3)(形)〈书〉美好。
曼读音:màn曼màn(1)(形)柔和:~舞。(2)(形)长:~延|~声。