wǎn ruò
wǎn rù
wǎn qiū
wǎn yán
wǎn xiāo
wǎn tān
wǎn nǎo
wǎn yán
wǎn mǎ
wǎn màn
wǎn qì
wǎn miào
wǎn rán
wǎn luò
wǎn jié
wǎn lì
wǎn wǎn
wǎn yǎn
wǎn féng
wǎn wěi
wǎn rú
wǎn dǔ
wǎn shùn
wǎn bǐ
wǎn qǔ
wǎn chán
wǎn yē
wǎn pí
wǎn liú
wǎn hóng
wǎn zú
wǎn huáng
wǎn yǐn
wǎn shàn
wǎn chàng
wǎn shé
wǎn zhuǎn
wǎn dǎn
wǎn shǒu
wǎn cái
wǎn kuǎn
wǎn chú
wǎn lèi
wǎn cáng
niáng màn
ā màn
yán màn
yǎn màn
āi màn
xū màn
sháo màn
nài màn
tóu màn
mèi màn
róu màn
liáo màn
qī màn
huá màn
zī màn
miǎo màn
làn màn
mí màn
róng màn
xiāo màn
xiū màn
yín màn
tán màn
měi màn
wǎn màn
tuǐ màn
luó màn
wǎn màn
zhì màn
⒈ 谓渺茫广远。
引《韩非子·外储说左上》:“请许学者而行宛曼於先王,或者不宜今乎?”
陈奇猷集释引太田方曰:“宛、涴同,又与汗通。曼、谩、漫通。皆渺茫广远也。”
⒉ 柔媚;婉转曼妙。
引茅盾《路》一:“她带点宛曼的神气说:‘我是不想读到毕业了。’”
郑振铎《插图本中国文学史》第十六章二:“这可想见那歌声的如何宛曼动人。”
1. 曲折:委宛。宛妙(声音婉转动听)。宛转(zhuǎn )(a.辗转;b.同“婉转”)。
2. 仿佛:宛然。宛如。宛若(仿佛,好像)。
3. 姓。
曼读音:màn曼màn(1)(形)柔和:~舞。(2)(形)长:~延|~声。