放偷


放偷的组词


放话

fàng huà

放毒

fàng dú

放饷

fàng xiǎng

放着

fàng zhe

放旷

fàng kuàng

放敶

fàng chén

放诞

fàng dàn

放党

fàng dǎng

放鹰

fàng yīng

放佯

fàng yáng

放沉

fàng chén

放词

fàng cí

放支

fàng zhī

放牓

fàng bǎng

放谈

fàng tán

放宽

fàng kuān

放蹄

fàng tí

放亮

fàng liàng

放养

fàng yǎng

放棹

fàng zhào

放横

fàng héng

放滥

fàng làn

放参

fàng cān

放傲

fàng ào

放弃

fàng qì

放学

fàng xué

放教

fàng jiào

放黜

fàng chù

放式

fàng shì

放歌

fàng gē

放心

fàng xīn

放殛

fàng jí

放宥

fàng yòu

放身

fàng shēn

放鞚

fàng kòng

放工

fàng gōng

放狂

fàng kuáng

放蛮

fàng mán

放茅

fàng máo

放赦

fàng shè

放慢

fàng màn

放影

fàng yǐng

放粥

fàng zhōu

放出

fàng chū

放锡

fàng xī

放娇

fàng jiāo

放蕊

fàng ruǐ

放淫

fàng yín

放缺

fàng quē

放送

fàng sòng

放物

fàng wù

放量

fàng liàng

放弛

fàng chí

放达

fàng dá

放敖

fàng áo

放弑

fàng shì

放蔑

fàng miè

放歹

fàng dǎi

放权

fàng quán

放野

fàng yě

放像

fàng xiàng

放样

fàng yàng

放却

fàng què

放杀

fàng shā

放免

fàng miǎn

放下

fàng xià

放鼓

fàng gǔ

放迸

fàng bèng

放羊

fàng yáng

放牧

fàng mù

放學

fàng xué

放颠

fàng diān

放亡

fàng wáng

放绁

fàng xiè

放习

fàng xí

放棄

fàng qì

放番

fàng fān

放怀

fàng huái

放汤

fàng tāng

放青

fàng qīng

放游

fàng yóu

放逸

fàng yì

放解

fàng jiě

放恣

fàng zì

放效

fàng xiào

放牌

fàng pái

放散

fàng sàn

放班

fàng bān

放手

fàng shǒu

放勋

fàng xūn

放炮

fàng pào

放体

fàng tǐ

放论

fàng lùn

放去

fàng qù

放驾

fàng jià

放遣

fàng qiǎn

放船

fàng chuán

放効

fàng xiào

放水

fàng shuǐ

放率

fàng lǜ

放荡

fàng dàng

放陈

fàng chén

放浊

fàng zhuó

放鹢

fàng yì

放溜

fàng liū

放语

fàng yǔ

放麑

fàng ní

放悖

fàng bèi

放坡

fàng pō

放脚

fàng jiǎo

放子

fàng zǐ

放懒

fàng lǎn

放晴

fàng qíng

放嚵

fàng chán

放纵

fàng zòng

放神

fàng shén

放屁

fàng pì

放血

fàng xiě

放行

fàng xíng

放声

fàng shēng

放淤

fàng yū

放赈

fàng zhèn

放洋

fàng yáng

放朝

fàng cháo

放光

fàng guāng

放依

fàng yī

放轶

fàng yì

放纷

fàng fēn

放灯

fàng dēng

放麛

fàng mí

放电

fàng diàn

放开

fàng kāi

放冻

fàng dòng

放贷

fàng dài

放迈

fàng mài

放魂

fàng hún

放烽

fàng fēng

放衙

fàng yá

放佚

fàng yì

放迁

fàng qiān

放风

fàng fēng

放析

fàng xī

放骜

fàng ào

放冲

fàng chōng

放笔

fàng bǐ

放情

fàng qíng

放良

fàng liáng

放箭

fàng jiàn

放筯

fàng zhù

放窠

fàng kē

放围

fàng wéi

放账

fàng zhàng

放责

fàng zé

放夜

fàng yè

放赖

fàng lài

放養

fàng yǎng

放胆

fàng dǎn

放漫

fàng màn

放牛

fàng niú

放发

fàng fā

放让

fàng ràng

放绽

fàng zhàn

放泼

fàng pō

放罪

fàng zuì

放古

fàng gǔ

放火

fàng huǒ

放资

fàng zī

放入

fàng rù

放对

fàng duì

放世

fàng shì

放步

fàng bù

放退

fàng tuì

放走

fàng zǒu

放排

fàng pái

放闲

fàng xián

放哨

fàng shào

放溢

fàng yì

放郑

fàng zhèng

放映

fàng yìng

放飞

fàng fēi

放翻

fàng fān

放从

fàng cóng

放瘀

fàng yū

放置

fàng zhì

放过

fàng guò

放生

fàng shēng

放人

fàng rén

放象

fàng xiàng

放春

fàng chūn

放停

fàng tíng

放越

fàng yuè

放浪

fàng làng

放松

fàng sōng

放囊

fàng náng

放脱

fàng tuō

放徙

fàng xǐ

放钱

fàng qián

放废

fàng fèi

放定

fàng dìng

放眼

fàng yǎn

放礮

fàng pào

放大

fàng dà

放官

fàng guān

放肆

fàng sì

放逐

fàng zhú

放口

fàng kǒu

放谷

fàng gǔ

放甲

fàng jiǎ

放饮

fàng yǐn

放罢

fàng bà

放謌

fàng gē

放眉

fàng méi

放赏

fàng shǎng

放慵

fàng yōng

放任

fàng rèn

放还

fàng huán

放榜

fàng bǎng

放刁

fàng diāo

放意

fàng yì

放目

fàng mù

放言

fàng yán

放荒

fàng huāng

放醉

fàng zuì

放流

fàng liú

放志

fàng zhì

放懈

fàng xiè

放舟

fàng zhōu

放蛆

fàng qū

放偷

fàng tōu

放款

fàng kuǎn

放疗

fàng liáo

放告

fàng gào

放斥

fàng chì

放命

fàng mìng

放倒

fàng dǎo

放失

fàng shī

放释

fàng shì

放屣

fàng xǐ

放欢

fàng huān

放射

fàng shè

放臂

fàng bì

放足

fàng zú

放恕

fàng shù

放气

fàng qì

放债

fàng zhài

放绌

fàng chù

放顿

fàng dùn

放堂

fàng táng

放空

fàng kōng

放盘

fàng pán

放头

fàng tóu

放玩

fàng wán

放假

fàng jià


啙偷

zǐ tōu

小偷

xiǎo tōu

惰偷

duò tōu

奸偷

jiān tōu

骄偷

jiāo tōu

寇偷

kòu tōu

堕偷

duò tōu

苟偷

gǒu tōu

鼠偷

shǔ tōu

怠偷

dài tōu

日偷

rì tōu

不偷

bù tōu

放偷

fàng tōu

狗偷

gǒu tōu

呴偷

hǒu tōu

惯偷

guàn tōu

上一组词:放释
下一组词:放徙

更多放的组词

放偷的意思


词语解释:

.金·元时农历正月十六日不禁偷窃谓之“放偷”。

引证解释:

⒈ 金元时农历正月十六日不禁偷窃谓之“放偷”。

引宋文惟简《虏廷事实》:“虏中每至正月十六日夜,谓之放偷。俗以为常,官亦不能禁。其日夜人家若不畏谨,则衣裳、器用、鞍马、车乘之属为人窃去。隔三两日间,主人知其所在,则以酒食钱物赎之,方得原物。”
明郎瑛《七修类稿·事物五·放偷》:“金与元国俗,正月十六日谓之放偷。是日,各家皆严备,遇偷至,则笑遣之;虽妻女、车马、宝货为人所窃,皆不加罪。闻今扬州尚然。”

网络解释:

放偷

放偷,拼音是fàng tōu,是一个汉语词汇,释义为我国金元时期的一种风俗,指农历正月十六日不禁止偷窃 。
更多偷的组词

放偷详细解释


读音:fàng

放fàng(1)(动)解脱约束:释~。(2)(动)任意;随便:~任。(3)(动)发出:~光。(4)(动)扩展:~大。(5)(动)搁;置:~在桌子上。(6)(动)古指把人驱逐到边远的地方:流~。

读音:tōu

偷tōu(1)(动)基本义:私下里拿走别人的东西占为己有。(2)(动)瞒着人。(3)(动)抽出时间。(4)(动)苟且敷衍;只顾眼前。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025