jiān xié
jiān dào
jiān yán
jiān xióng
jiān jié
jiān guān
jiān shuò
jiān wán
jiān wǎng
jiān shuō
jiān mìng
jiān tè
jiān yú
jiān yóu
jiān jiǎo
jiān dié
jiān xiào
jiān qián
jiān běn
jiān shēng
jiān xiá
jiān sù
jiān móu
jiān chén
jiān dù
jiān kuài
jiān piàn
jiān huá
jiān yù
jiān tài
jiān lán
jiān lì
jiān lǜ
jiān zhàn
jiān wū
jiān shù
jiān gù
jiān duò
jiān wǎng
jiān yín
jiān tōng
jiān xìn
jiān fǎ
jiān sī
jiān mén
jiān jiù
jiān dú
jiān méng
jiān wēi
jiān nìng
jiān quán
jiān shì
jiān huá
jiān dǎn
jiān bào
jiān é
jiān xiá
jiān yǐn
jiān qín
jiān wéi
jiān guǐ
jiān fù
jiān qíng
jiān rén
jiān niè
jiān shāng
jiān chán
jiān guài
jiān xīn
jiān jiàn
jiān sè
jiān xū
jiān dù
jiān è
jiān rén
jiān qī
jiān chán
jiān chāng
jiān háo
jiān xiàng
jiān shì
jiān jì
jiān niè
jiān zāng
jiān fú
jiān wū
jiān fū
jiān yá
jiān zhà
jiān zāng
jiān zhào
jiān dào
jiān xiǎo
jiān jiān
jiān xìng
jiān duān
jiān jiǎo
jiān zéi
jiān shù
jiān fàn
jiān guǐ
jiān huí
jiān zǐ
jiān luàn
jiān nì
jiān diāo
jiān bì
jiān qiǎo
jiān wàng
jiān huì
jiān xié
jiān zhuàng
jiān xiān
jiān qiáng
jiān tōu
jiān qiáng
jiān wéi
jiān zhù
jiān lù
jiān xiǎn
jiān biàn
jiān jué
jiān kè
jiān xìn
jiān péng
jiān wéi
jiān nì
jiān lì
jiān dǎng
jiān mèi
jiān tú
jiān xíng
jiān mín
jiān fēng
jiān wéi
jiān wěi
jiān guǐ
jiān é
jiān bì
jiān yán
jiān wěi
jiān tān
jiān chǎn
jiān xì
jiān xiōng
jiān fēi
⒈ 亦作“姧偷”。亦作“奸偷”。指为非作歹,偷盗财物。
引汉王褒《僮约》:“往来市聚,慎护姧偷。”
唐韩愈《江陵途中寄翰林三学士》诗:“何况亲犴狱,敲搒发姦偷。”
唐赵璘《因话录·商上》:“旬朔内,坊市姦偷宿猾,慑气屏跡。”
宋曾巩《殿中丞致仕王君墓志铭》:“其为银铜场,冶者復业,而岁课大溢,为尉能发奸偷。”
奸jiān(1)(形)奸诈:~笑|~计。(2)(形)不忠于国家(或君主):~臣。(3)(名)出卖国家、民族或阶级利益的人:汉~|内~|为党除~。(4)〈口〉(形)自私;取巧:藏~耍滑。奸jiān(动)奸淫:通~|强~。
偷读音:tōu偷tōu(1)(动)基本义:私下里拿走别人的东西占为己有。(2)(动)瞒着人。(3)(动)抽出时间。(4)(动)苟且敷衍;只顾眼前。