ruǎn xīn
ruǎn měi
ruǎn tì
ruǎn ěr
ruǎn bàn
ruǎn mò
ruǎn shēng
ruǎn làn
ruǎn xí
ruǎn duǒ
ruǎn cuì
ruǎn xiào
ruǎn yán
ruǎn kuǎn
ruǎn dàn
ruǎn kùn
ruǎn piàn
ruǎn zǎo
ruǎn pán
ruǎn lèi
ruǎn è
ruǎn tān
ruǎn chuī
ruǎn wán
ruǎn yù
ruǎn è
ruǎn dāo
ruǎn zhāo
ruǎn bù
ruǎn jiǎo
ruǎn lián
ruǎn yàn
ruǎn shàn
ruǎn shí
ruǎn kào
ruǎn yú
ruǎn chǐ
ruǎn ní
ruǎn yǔ
ruǎn zhàn
ruǎn jì
ruǎn yú
ruǎn táng
ruǎn xìng
ruǎn jié
ruǎn chuāi
ruǎn tái
ruǎn jiàn
ruǎn mèi
ruǎn chén
ruǎn nuò
ruǎn gǔ
ruǎn ruǎn
ruǎn zào
ruǎn sú
ruǎn huá
ruǎn jiǎ
ruǎn zuò
ruǎn gòu
ruǎn guǎn
ruǎn mó
ruǎn gāo
ruǎn tòng
ruǎn gōng
ruǎn fēng
ruǎn qiè
ruǎn mián
ruǎn bǎo
ruǎn huo
ruǎn huǒ
ruǎn hū
ruǎn mào
ruǎn tāi
ruǎn ruò
ruǎn gōng
ruǎn chàn
ruǎn mù
ruǎn bì
ruǎn yù
ruǎn mián
ruǎn fàn
ruǎn shí
ruǎn juàn
ruǎn chē
ruǎn bàn
ruǎn piàn
ruǎn tān
ruǎn jìn
ruǎn duàn
ruǎn qū
ruǎn lún
ruǎn bì
ruǎn lǎn
ruǎn shú
ruǎn wǔ
ruǎn xiàn
ruǎn hóng
ruǎn pán
ruǎn róu
ruǎn gù
ruǎn jiān
ruǎn làng
ruǎn féi
ruǎn tī
ruǎn wò
ruǎn zhǐ
ruǎn shuǐ
ruǎn bāo
ruǎn zhàng
ruǎn tǐ
ruǎn yīn
ruǎn tái
ruǎn mián
yíng bǎo
huāng bǎo
chōng bǎo
yīn bǎo
yǎn bǎo
wēn bǎo
ráo bǎo
bàn bǎo
sù bǎo
céng bǎo
gǔ bǎo
sī bǎo
yù bǎo
wèi bǎo
sù bǎo
yàn bǎo
guǎn bǎo
zū bǎo
xùn bǎo
yíng bǎo
yú bǎo
dùn bǎo
nài bǎo
fēng bǎo
hān bǎo
zuì bǎo
zhōng bǎo
yì bǎo
ruǎn bǎo
⒈ 谓饮酒。
引宋苏轼《发广州》诗:“三杯软饱后,一枕黑甜餘。”
自注:“浙人谓饮酒为软饱。”
明冯时化《酒史·酒考》:“酒醉曰软饱。”
清周亮工《题所作八分书寒鸦歌后》:“老人潦倒涂鸦,尚可易三日软饱,皆足记也。”
清钮琇《觚賸·酒芝》:“忆君去后,犹存故人酒一罌。请佐君软饱可乎?”
⒉ 谓以流质或软和的食物充饥。
引清赵翼《齿痛》诗:“餔糜但软饱,就枕鲜美睡。”
清赵翼《邵松阿落一齿已而落处更生所谓儿齿也走笔奉贺》诗:“软饱惟资张苍乳,柔存幸剩商容舌。”
喝酒、饮酒。
软ruǎn(1)(形)物体内部的组织疏松;受外力作用后;容易改变形状:柔~|~木。(2)(形)柔和:~风|~语。(3)(形)软弱:两腿发~|欺~怕硬。(4)(形)能力弱;质量差:工夫~|货色~。(5)(形)容易被感动或动摇:耳朵~。
饱读音:bǎo饱bǎo(1)本义:(形)满足了食量(跟‘饿’相对):(形)满足了食量(跟‘饿’相对)(2)(形)饱满:谷粒儿很~。(3)(副)足足地;充分:~经风霜。(4)(动)满足:一~眼福。