diǎn tí
diǎn cún
diǎn dì
diǎn jiāo
diǎn huà
diǎn yǎn
diǎn fā
diǎn chú
diǎn jì
diǎn hàn
diǎn sè
diǎn rǎn
diǎn shǒu
diǎn gǔ
diǎn zì
diǎn xuàn
diǎn zhuì
diǎn wó
diǎn mǎo
diǎn zhuāng
diǎn míng
diǎn sū
diǎn bīng
diǎn tāng
diǎn bu
diǎn diǎn
diǎn gē
diǎn jīng
diǎn bō
diǎn dìng
diǎn huà
diǎn hào
diǎn mǒ
diǎn huǒ
diǎn cù
diǎn zhì
diǎn zhǐ
diǎn duì
diǎn pāi
diǎn shī
diǎn pài
diǎn zhā
diǎn guǐ
diǎn zhòng
diǎn qiān
diǎn huán
diǎn jī
diǎn jiàng
diǎn rǔ
diǎn shè
diǎn zhèn
diǎn shū
diǎn gāng
diǎn jǐng
diǎn jiǎn
diǎn xǐng
diǎn mò
diǎn cì
diǎn tái
diǎn rán
diǎn cuān
diǎn qīng
diǎn zhǔ
diǎn yàn
diǎn bǐ
diǎn dì
diǎn fàng
diǎn dī
diǎn quē
diǎn yòng
diǎn zhù
diǎn hàn
diǎn cuì
diǎn hū
diǎn jiě
diǎn chàng
diǎn bái
diǎn zhá
diǎn chù
diǎn bèi
diǎn de
diǎn kè
diǎn cài
diǎn bǐ
diǎn shì
diǎn wù
diǎn cuān
diǎn bǎo
diǎn cāng
diǎn dēng
diǎn qì
diǎn guā
diǎn tiě
diǎn dū
diǎn kàn
diǎn dài
diǎn shǔ
diǎn shì
diǎn yào
diǎn cuàn
diǎn qǔ
diǎn xì
diǎn sù
diǎn mó
diǎn shǒu
diǎn shí
diǎn bìn
diǎn shù
diǎn kān
diǎn tóu
diǎn zhào
diǎn piē
diǎn zhá
diǎn zhuó
diǎn wén
diǎn zháo
diǎn mù
diǎn chà
diǎn suǒ
diǎn yìng
diǎn chéng
diǎn yè
diǎn zhèng
diǎn qī
diǎn xǐ
diǎn jī
diǎn jí
diǎn é
diǎn qù
diǎn qiú
diǎn chá
diǎn pò
diǎn zi
diǎn jí
diǎn yì
diǎn zhào
diǎn píng
diǎn jù
diǎn jiù
diǎn jiàn
diǎn shōu
diǎn xiào
diǎn shuǐ
diǎn xīn
diǎn bì
diǎn yuè
diǎn zhōng
diǎn xué
diǎn xíng
diǎn chún
diǎn yì
diǎn biān
diǎn zhǒng
diǎn chōng
diǎn huì
diǎn zhǐ
diǎn duò
diǎn chuān
diǎn máo
diǎn lèi
diǎn dòu
diǎn wū
diǎn liú
diǎn míng
diǎn jīn
diǎn huà
diǎn cè
jīn tāng
guàn tāng
jī tāng
yùn tāng
jiǎo tāng
huáng tāng
xiāng tāng
chéng tāng
zhòng tāng
bái tāng
miàn tāng
liáo tāng
lǎo tāng
pào tāng
pō tāng
méi tāng
fàng tāng
āo tāng
lán tāng
chí tāng
yǐn tāng
pén tāng
zhèn tāng
máng tāng
xuě tāng
xìng tāng
qiū tāng
fèi tāng
qīng tāng
miàn tāng
huī tāng
gēng tāng
sū tāng
yì tāng
hé tāng
chá tāng
diǎn tāng
zuò tāng
cháng tāng
mí tāng
jiān tāng
chuán tāng
nèn tāng
rè tāng
yǔ tāng
yuán tāng
tàn tāng
zào tāng
yè tāng
gǔn tāng
yú tāng
zhǔ tāng
huò tāng
láng tāng
yù tāng
tóu tāng
mǐ tāng
⒈ 宋元风俗:客至泡茶,送客时再以沸水冲茶,谓之“点汤”。因以为送客、逐客之词。
引宋龚鼎臣《东原录》:“殊曰:‘臣是知制誥,除节度使等,并须学士院操白麻,乞召学士。’ 真宗点汤,既起,即召翰林学士钱惟演。”
元郑光祖《王粲登楼》第二折:“点汤呼遣客,某只索回去。”
明无名氏《骗英布》第二折:“这点汤是遣客,我到底也不出门,看他怎生!”
⒉ 以沸水冲泡。
引明李时珍《本草纲目·木一·柏》:“柏性后凋而耐久,禀坚凝之质,乃多寿之木,所以可入服食,道家以之点汤常饮。”
宋、元时习惯于客人来时以茶招待,而送客时则以汤相别,因此点汤成为送客、逐客之词。见宋.朱彧《萍州可谈.卷一》。
1.液体的小滴:雨~儿。掉~儿了。
2.小的痕迹:墨~儿。斑~。
3.汉字的笔画,形状是“、”。
4.几何学上指没有大小(即没有长、宽、高)而只有位置,不可分割的图形。如两直线的相交处、线段的两端都是点。
5.小数点,如432.5读作四三二点儿五或四百三十二点儿五。
6.表示少量:一~儿小事。吃~儿东西再走。
7.用于事项:两~意见。
8.一定的地点或程度的标志:起~。终~。冰~。沸~。据~。先突破一~。
9.事物的方面或部分:优~。重~。特~。
10.姓。
11.铁制的响器,挂起来敲,用来报告时间或召集群众。
12.旧时夜间计时用更点,一更分五点:五更三~。
13.时间单位,一昼夜的二十四分之一。
14.规定的钟点:误~。到~了。
15.点心:茶~。早~。糕~。
汤读音:tāng,shāng[ tāng ]1. 热水:汤雪。赴汤蹈火。扬汤止沸。
2. 煮东西的汁液:米汤。参(
)汤。3. 烹调后汁特别多的食物:鸡汤。菜汤。清汤。
4. 专指温泉(现多用于地名):汤泉(温泉)。汤山(在中国北京市)。
5. 中药的剂型:汤剂。汤药。
6. 姓。