jī tāng
yùn tāng
rè tāng
miàn tāng
pào tāng
zuò tāng
mí tāng
bái tāng
chuán tāng
diǎn tāng
yǔ tāng
jiǎo tāng
láng tāng
chí tāng
huò tāng
qiū tāng
mǐ tāng
yuán tāng
tóu tāng
pén tāng
gēng tāng
huī tāng
yù tāng
chéng tāng
āo tāng
xìng tāng
qīng tāng
yǐn tāng
xiāng tāng
guàn tāng
jīn tāng
cháng tāng
méi tāng
zhòng tāng
lǎo tāng
chá tāng
liáo tāng
zhǔ tāng
zào tāng
fèi tāng
pō tāng
lán tāng
yú tāng
tàn tāng
hé tāng
gǔn tāng
fàng tāng
miàn tāng
zhèn tāng
xuě tāng
jiān tāng
huáng tāng
nèn tāng
yè tāng
máng tāng
sū tāng
yì tāng
⒈ 夏禹和商汤。后视为贤明君主的典范。
引《左传·庄公十一年》:“禹汤罪己,其兴也勃焉; 桀紂罪人,其亡也忽焉。”
《晋书·安帝纪》:“自顷国难之后,人物彫残,常所供奉,犹不改旧,岂所以视人如伤, 禹汤归过之诫哉!”
明刘基《咏史》诗之一:“六雄糜沸扰天纲,天下嗷嗷望禹汤。”
清顾炎武《晋王府》诗:“定知慈俭理,得占禹汤齐。”
禹yǔ(1)(名)夏代第一君主;传说曾治理洪水。(2)(Yǔ)姓。
汤读音:tāng,shāng[ tāng ]1. 热水:汤雪。赴汤蹈火。扬汤止沸。
2. 煮东西的汁液:米汤。参(
)汤。3. 烹调后汁特别多的食物:鸡汤。菜汤。清汤。
4. 专指温泉(现多用于地名):汤泉(温泉)。汤山(在中国北京市)。
5. 中药的剂型:汤剂。汤药。
6. 姓。