xiāng tāng
diǎn tāng
āo tāng
liáo tāng
yǔ tāng
nèn tāng
sū tāng
yù tāng
yuán tāng
tóu tāng
láng tāng
mí tāng
méi tāng
pō tāng
pào tāng
xuě tāng
zào tāng
fàng tāng
lǎo tāng
lán tāng
jiān tāng
qīng tāng
chéng tāng
gēng tāng
chí tāng
zhèn tāng
máng tāng
xìng tāng
jiǎo tāng
yè tāng
pén tāng
tàn tāng
jī tāng
huī tāng
yì tāng
cháng tāng
gǔn tāng
zuò tāng
yǐn tāng
yùn tāng
bái tāng
guàn tāng
miàn tāng
qiū tāng
chuán tāng
zhǔ tāng
huò tāng
zhòng tāng
miàn tāng
rè tāng
yú tāng
fèi tāng
jīn tāng
chá tāng
huáng tāng
hé tāng
mǐ tāng
⒈ 佛经所说“十八地狱”之一。用以烹罪人。
引唐顾况《归阳萧寺有丁行者》诗:“此辈之死后,鑊汤所熬煎。”
《敦煌变文集·佛说阿弥陀经讲经文》:“抛在鑊汤炉炭内,铁叉搅转问根由。”
⒉ 喻水深火热的处境。
引宋曾季狸《艇斋诗话》:“有一僕曰詹荣,亦抚人……一日,因打木鱼先悟道,作颂云:‘木鱼元来无肚肠,声声唤我出鑊汤。’”
镬huò(1)(名)锅。(2)(名)古代的大锅。
汤读音:tāng,shāng[ tāng ]1. 热水:汤雪。赴汤蹈火。扬汤止沸。
2. 煮东西的汁液:米汤。参(
)汤。3. 烹调后汁特别多的食物:鸡汤。菜汤。清汤。
4. 专指温泉(现多用于地名):汤泉(温泉)。汤山(在中国北京市)。
5. 中药的剂型:汤剂。汤药。
6. 姓。