bǎo e
bǎo mǎn
bǎo téng
bǎo fàn
bǎo zǎi
bǎo cháng
bǎo cān
bǎo yáng
bǎo lǎn
bǎo ān
bǎo zhàn
bǎo yì
bǎo hán
bǎo gēng
bǎo bìng
bǎo xiù
bǎo hé
bǎo chuò
bǎo zhàn
bǎo yàn
bǎo yǔ
bǎo kàn
bǎo nuǎn
bǎo shuò
bǎo xué
bǎo něi
bǎo qīng
bǎo zhǎng
bǎo lù
bǎo mù
bǎo dé
bǎo zú
bǎo lüè
bǎo gé
bǎo jì
bǎo yuè
bǎo fù
bǎo shí
bǎo zhàng
bǎo cān
bǎo gē
bǎo fēi
bǎo shòu
bǎo shí
bǎo gé
bǎo lǎn
bǎo qù
bǎo yǎn
bǎo dú
bǎo yù
bǎo yáng
bǎo wén
bǎo mò
bǎo zhù
jí zú
shén zú
hào zú
xiào zú
guǒ zú
shì zú
wú zú
dǎo zú
shī zú
jiàn zú
tiān zú
jué zú
rú zú
duò zú
è zú
tuō zú
cháng zú
chán zú
yīn zú
zé zú
jié zú
kàng zú
wàn zú
bǎo zú
jié zú
mǎn zú
kāi zú
bá zú
sān zú
nǐ zú
fàng zú
wǎn zú
qǐ zú
bǎi zú
jǔ zú
zè zú
bì zú
cù zú
duàn zú
bì zú
bào zú
yàn zú
fēng zú
hé zú
bù zú
jiǎn zú
jìn zú
chú zú
guī zú
qí zú
zhì zú
shǒu zú
niǎn zú
zì zú
yù zú
zhù zú
guì zú
bèi zú
jì zú
chāo zú
bài zú
xiū zú
dēng zú
bá zú
nú zú
shǒu zú
jí zú
qiāo zú
cháng zú
tóu zú
fū zú
shǐ zú
pěng zú
qí zú
chuài zú
zhé zú
zhǐ zú
xióng zú
shì zú
xuán zú
kuǎn zú
wěn zú
jú zú
yú zú
zhān zú
qǐ zú
fēng zú
diē zú
mǎn zú
niè zú
bǔ zú
duǎn zú
zhān zú
lóng zú
mǎ zú
hān zú
quán zú
fēi zú
pāi zú
xī zú
jù zú
tóu zú
gōng zú
xiǎn zú
fā zú
gǔ zú
bái zú
mén zú
qiè zú
gān zú
wǎn zú
wèi zú
yàn zú
cè zú
dǐ zú
yuǎn zú
gěi zú
yàn zú
guò zú
lěi zú
jù zú
shí zú
qīng zú
lì zú
zhù zú
píng zú
qǔ zú
dùn zú
dǐng zú
dié zú
chuí zú
cuò zú
chěng zú
xìn zú
yuán zú
zhòng zú
chōng zú
bǒ zú
jì zú
dà zú
áo zú
zhōng zú
yuè zú
zhuó zú
cè zú
qiáo zú
guǒ zú
chì zú
ān zú
zhǒu zú
zhī zú
liǎn zú
jìn zú
jiǎn zú
miào zú
lì zú
què zú
chā zú
gēn zú
chán zú
cè zú
diào zú
shí zú
yè zú
yuǎn zú
qià zú
gāo zú
yáo zú
jué zú
xì zú
shé zú
shè zú
fù zú
jiǔ zú
áo zú
jùn zú
⒈ 满足。
引杜预《<春秋经传集解>序》“饜而飫之,使自趋之” 唐孔颖达疏:“谓丘明富博其文,优游学者之心,使自求索其高意,精华其大义,饱足学者之好,使自奔趋其深致。”
许地山《空山灵雨·债》:“世间若有一个人吃不饱足,穿不暖和,住不舒服,我也不敢公然独享这具足的生活。”
充分满足。
饱bǎo(1)本义:(形)满足了食量(跟‘饿’相对):(形)满足了食量(跟‘饿’相对)(2)(形)饱满:谷粒儿很~。(3)(副)足足地;充分:~经风霜。(4)(动)满足:一~眼福。
足读音:zú足zú(1)(名)脚;腿:~迹|~球|画蛇添~。(2)(名)器物下部形状像腿的部分:鼎~。足zú(1)(形)充足;足够:~额|~金|~数|~月|富~|丰衣~食。(2)(副)够得上某种数量或程度:菜~有十斤。(3)(副)足以(多用于否定式):不~为凭|微不~道。