bǎo zú
bǎo jì
bǎo yì
bǎo zhàn
bǎo gé
bǎo mò
bǎo fàn
bǎo wén
bǎo hán
bǎo kàn
bǎo gē
bǎo nuǎn
bǎo hé
bǎo gēng
bǎo lüè
bǎo yáng
bǎo cān
bǎo xué
bǎo yǔ
bǎo yuè
bǎo cháng
bǎo lǎn
bǎo zhù
bǎo lù
bǎo dé
bǎo mù
bǎo fù
bǎo qù
bǎo ān
bǎo shòu
bǎo lǎn
bǎo fēi
bǎo zhǎng
bǎo bìng
bǎo yù
bǎo gé
bǎo cān
bǎo zǎi
bǎo zhàn
bǎo chuò
bǎo zhàng
bǎo shuò
bǎo e
bǎo yàn
bǎo něi
bǎo qīng
bǎo yǎn
bǎo yáng
bǎo mǎn
bǎo shí
bǎo téng
bǎo shí
bǎo dú
bǎo xiù
jù qīng
èr qīng
chǐ qīng
bǎo qīng
dōng qīng
shuì qīng
cái qīng
sì qīng
yù qīng
jù qīng
gōng qīng
cì qīng
qīng qīng
huā qīng
liù qīng
mò qīng
shì qīng
yà qīng
jīng qīng
kē qīng
gōng qīng
xià qīng
xìng qīng
huái qīng
mìng qīng
zhèng qīng
jiǒng qīng
jīng qīng
qiū qīng
sān qīng
chūn qīng
xuán qīng
zhōng qīng
lè qīng
zhǎng qīng
mǎ qīng
gū qīng
kè qīng
jì qīng
fāng qīng
yuè qīng
zhòng qīng
sū qīng
jiǔ qīng
shǎo qīng
ài qīng
lǜ qīng
xún qīng
zhū qīng
cān qīng
xuàn qīng
jí qīng
xiān qīng
qìng qīng
lěng qīng
xián qīng
guǐ qīng
zōng qīng
liè qīng
nèi qīng
guó qīng
shàng qīng
míng qīng
shàng qīng
guì qīng
qī qīng
dà qīng
jiè qīng
⒈ 光禄卿的别称。以其主膳事,故称。参阅清梁章鉅《称谓录·光禄寺》。
引宋洪迈《容斋四笔·官称别》:“唐人好以它名标榜官称……光禄为饱卿,鸿臚为客卿、睡卿。”
饱bǎo(1)本义:(形)满足了食量(跟‘饿’相对):(形)满足了食量(跟‘饿’相对)(2)(形)饱满:谷粒儿很~。(3)(副)足足地;充分:~经风霜。(4)(动)满足:一~眼福。
卿读音:qīng卿qīng(1)(名)古时高级官员:~相。(2)(名)古时君称臣。(3)(名)古时夫妻或好朋友之间表示亲爱的称呼。(4)(名)(Qīnɡ)姓。