chán hún
chán rǎo
chán jiǎo
chán zhàng
chán jiā
chán dá
chán yíng
chán suǒ
chán bì
chán jí
chán zhá
chán bāo
chán shǒu
chán zhàng
chán yuē
chán dài
chán zhàng
chán huí
chán zhī
chán lìng
chán xián
chán dài
chán guǒ
chán dù
chán zhuō
chán mián
chán jiǎo
chán rào
chán cuò
chán shuō
chán zhì
chán xián
chán xiàn
chán jiǎo
chán zú
chán shēng
chán gǔ
chán yū
chán rě
chán fù
chán shēn
chán rǎn
chán wǎn
chán jiǎo
chán ài
chán zhàng
chán shāng
chán tóu
chán mián
chán qiān
chán jiū
chán mí
chán pò
chán jiáo
chán miǎn
chán luò
chán shù
chán jié
chán zhí
chán jīng
chán lèi
chán mo
chán bì
fā zú
qīng zú
qǔ zú
zhī zú
lěi zú
duàn zú
nǐ zú
jí zú
dǐ zú
qiāo zú
nú zú
yáo zú
yàn zú
yīn zú
bài zú
áo zú
zhì zú
guǒ zú
jǔ zú
gān zú
guì zú
è zú
guī zú
yuǎn zú
shén zú
shí zú
xī zú
qià zú
fù zú
shǐ zú
lì zú
zhé zú
quán zú
gēn zú
shǒu zú
yuǎn zú
jiàn zú
jì zú
bái zú
qiáo zú
dié zú
wǎn zú
fēng zú
niè zú
jù zú
gǔ zú
yù zú
dēng zú
shì zú
chán zú
jú zú
mǎ zú
liǎn zú
wǎn zú
guò zú
hào zú
ān zú
lóng zú
jué zú
qí zú
cè zú
zhǒu zú
hé zú
chā zú
rú zú
shǒu zú
bǒ zú
bù zú
gōng zú
zhòng zú
xióng zú
chuí zú
zhān zú
shé zú
jùn zú
chú zú
áo zú
shí zú
xiǎn zú
dà zú
xiū zú
cù zú
wú zú
chuài zú
xì zú
zè zú
zhān zú
jiǎn zú
sān zú
jù zú
kàng zú
bào zú
xiào zú
fū zú
yè zú
wèi zú
fēi zú
kuǎn zú
miào zú
qǐ zú
zhù zú
tiān zú
jué zú
yuán zú
diào zú
tóu zú
cháng zú
jì zú
chāo zú
wàn zú
zì zú
píng zú
qǐ zú
duǎn zú
què zú
shè zú
jìn zú
yàn zú
tóu zú
duò zú
mǎn zú
chán zú
bǎi zú
jié zú
dùn zú
bì zú
zhuó zú
xìn zú
shì zú
diē zú
fēng zú
bǎo zú
bá zú
chěng zú
hān zú
cè zú
mǎn zú
zhǐ zú
chōng zú
zé zú
cuò zú
qí zú
tuō zú
xuán zú
pāi zú
jìn zú
gěi zú
dǐng zú
fàng zú
shī zú
pěng zú
yàn zú
dǎo zú
bèi zú
mén zú
jí zú
gāo zú
bá zú
guǒ zú
bǔ zú
zhù zú
wěn zú
cè zú
kāi zú
qiè zú
jiǎn zú
chì zú
lì zú
jiǔ zú
yuè zú
bì zú
yú zú
niǎn zú
cháng zú
zhōng zú
jié zú
缠足chánzú
(1) 把女孩子的脚用长布条紧紧缠住,使脚畸形变小,以为hAo86.美观,这是旧时的陋俗
英foot-binding⒈ 旧时摧残妇女身心健康的陋习。女子以布帛紧束双足,使足骨变形,脚形尖小成弓状,以此为美。相传南唐李后主令宫嫔窅娘以帛绕脚,令纤小作新月状,由是人皆效之。一说始于南朝齐东昏侯时。 太平天囯曾禁止缠足。辛亥革命后,缠足陋习始逐渐废绝。参阅宋张邦基《墨庄漫录》、 明陶宗仪《辍耕录·缠足》等。
引明胡应麟《少室山房笔丛·丹铅新录八·双行缠》:“自《墨庄漫録》以缠足始五代,诸小説所见皆同,余旧颇疑之。”
严复《原强》:“至于缠足,本非天下女子之所乐为也,拘于习俗,而无敢畔其范围而已。”
夏衍《<教子篇>补》:“她今年六岁,在过去,也正是哭哭啼啼地被逼着缠足的年纪了。”
旧时妇女用布帛紧裹双足,使之纤小,以为美观。缠足之风,始于五代,至宋朝大盛,遍及全国。《通俗常言疏证.妇女.缠足》引《墨庄漫录》:「妇人之缠足,传记皆无所出。惟齐东昏侯,有凿金为莲花,令潘妃行其上一事,而不言其足若何。惟唐镐咏李后主宫嫔窅娘诗云:『莲中花更好,雪里月常新。』以此知扎脚自五代始也。」也作「缠脚」。
1.缠绕:~线。用铁丝~了几道。
2.纠缠:琐事~身。胡搅蛮~。
3.应付:这人真难~,好说歹说都不行。
足读音:zú足zú(1)(名)脚;腿:~迹|~球|画蛇添~。(2)(名)器物下部形状像腿的部分:鼎~。足zú(1)(形)充足;足够:~额|~金|~数|~月|富~|丰衣~食。(2)(副)够得上某种数量或程度:菜~有十斤。(3)(副)足以(多用于否定式):不~为凭|微不~道。