zhòng dú
zhòng hù
zhòng bàng
zhòng shì
zhòng nù
zhòng qì
zhòng shǐ
zhòng shǎo
zhòng chén
zhòng guǎng
zhòng shì
zhòng jí
zhòng lǜ
zhòng huì
zhòng xué
zhòng xīn
zhòng bāng
zhòng huǐ
zhòng fù
zhòng shuō
zhòng mù
zhòng gōng
zhòng qín
zhòng ruò
zhòng jù
zhòng biàn
zhòng qiào
zhòng huì
zhòng qǔ
zhòng hé
zhòng fǔ
zhòng wù
zhòng néng
zhòng zhòng
zhòng nèi
zhòng zhù
zhòng zhì
zhòng guò
zhòng huān
zhòng míng
zhòng qīng
zhòng guǎ
zhòng dí
zhòng duō
zhòng pā
zhòng dié
zhòng jì
zhòng guǎn
zhòng pì
zhòng zhōng
zhòng shì
zhòng shù
zhòng huàn
zhòng hé
zhòng wàng
zhòng jū
zhòng fǔ
zhòng huǒ
zhòng fāng
zhòng shèng
zhòng jiā
zhòng nú
zhòng huò
zhòng qī
zhòng fēi
zhòng chú
zhòng kǒu
zhòng dì
zhòng shēng
zhòng yì
zhòng qiáng
zhòng xīng
zhòng chǐ
zhòng jiè
zhòng cái
zhòng xíng
zhòng méng
zhòng měi
zhòng cǎo
zhòng yāng
zhòng běn
zhòng pǐ
zhòng yán
zhòng gōng
zhòng zhēn
zhòng nì
zhòng zhù
zhòng dòu
zhòng xián
zhòng xíng
zhòng fù
zhòng rén
zhòng miào
zhòng mù
zhòng shì
zhòng nǚ
zhòng niàn
zhòng chú
zhòng lùn
zhòng fēng
zhòng wàn
zhòng mín
zhòng liú
zhòng fēng
⒈ 比喻众谗人。
引汉袁康《越绝书·请籴内传》:“子事太宰嚭,又不图邦权,而惑吾君王;君王之不省也,而听众彘之言,君王忘邦, 嚭之罪也。”
亦作“众豕”。 汉袁康《越绝书·德序外传记》:“王不亲辅弼之臣,而亲众豕之言,是吾命短也。”